Đợi đến lúc dáng người thướt tha của Lý Vân Nương theo Hiên Viên Y Nhân rời đi, Tông Thủ mới cảm thấy đau đầu vô cùng.
Những lời kia của Lý Vân Nương, hắn không để ở trong lòng.
Phiền não chính là hôn sự mặc dù hắn chủ động từ hôn cũng chưa hẳn có thể lui bình yên.
Đảo ngược tên chính là nhân nghĩa, tính tình của Hiên Viên Y Nhân thật đúng là có chút ít cổ quái.
Phụ vương của mình lúc còn sống thì không thuận theo không buông tha la hét muốn từ hôn. Hôm nay hắn tiền đồ ảm đạm, người đang ở hiểm cảnh thì lại bu tới.
Tình hình này, tựa hồ còn quyết định rất kiên cường.
Đầu cô bé này không phải bị lừa đá đó chứ?
Bất quá đệ tử đích truyền của Thượng Tiêu Tông vừa vào tai hắn tại sao lại khó chịu như thế?
Nhắc tới cũng đúng dịp, nhớ rõ không lâu, hắn còn vì sự tình Lôi Pháp nhớ tới đại tông đương thời này, hôm nay vừa về thành đã dùng lôi thuật niệm pháp, quan hệ với đại tông môn trứ danh hậu thế.
Lấy lại tinh thần, Sơ Tuyết bên cạnh giờ phút này tức giận đến thân hình có chút phát run, cắn chặt hàm răng, khuôn mặt nhỏ nhắn căng cứng không lên tiếng.
Ánh mắt Doãn Dương lập loè bất định. Hồi lâu sau mới khinh thường mà mỉm cười một tiếng:
- Ta nghe thành chủ Hiên Viên Thông Huyền Sơn Thành nghĩa bạc vân thiên, nhất dạ cửu đỉnh, hôm nay thật đúng là một kẻ bội bạc.
Lúc nói những lời này, Doãn Dương cũng không kiêng kị mà nói to. Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1431512/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.