🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngôn từ đồng dạng không chút khách khí, Tông Thủ nghe vậy cũng không tức giận, chỉ lẳng lặng nhìn xem. Hôm nay hắn mặc dù đã tu đến cảnh giới Võ Sư, mà hồn lực càng đã đến Quan Hồn đỉnh phong. Bất quá lúc này lấy Liễm Tức Thuật thu liễm khí tức, cả người xác thực phảng phất như chưa từng tập võ.
Trong lòng nghĩ ngợi nói có thể như vậy hay nhất, theo hắn mà nói, nếu là cùng nhau đồng hành, mới là không xong nhất. Bất quá trước mắt những người này mặc dù đều có một thân chiến lực không tầm thường, lại chỉ biết đưa hắn và Sơ Tuyết liên lụy.
Đừng nói hôm nay hắn có dược dịch kia ở trong Huyết Cốc thông hành không trở ngại. Mặc dù không có, bên trong nơi này một chút mãnh thú cũng không nhất định có thể ngăn cản được hắn!
Củng Hân Nhiên không biết tâm tư của hắn, thần tình bất đắc dĩ, lại vẫn kiên trì như cũ:
- Sư huynh! Bọn họ cũng đều đã chạy tới đây, chẳng lẽ còn có thể để cho bọn họ trở lại? Sư đệ này của ta tính tình cố chấp, phỏng chừng có khuyên như thế nào cũng vô dụng. Chờ chúng ta đi rồi, khẳng định còn có thể theo ở phía sau. Chẳng bằng để cho bọn họ lấy được Mạch Linh Thảo, ta mới tiện yên tâm. Nếu như sư huynh không muốn, ta đây liền theo bọn họ cùng đi với nhau.
Cao Dật vùng xung quanh lông mày càng nhíu chặt lại, ở dưới ánh mắt hi vọng của Củng Hân Nhiên nhìn kỹ, do dự hồi lâu, mới vẻ mặt không tình nguyện nói:
- Bỏ đi! Vị cô nương này chính là Linh Sư - Dưỡng Linh Cảnh, vừa lúc có thể bổ sung chỗ thiếu hụt của mấy người chúng ta. Đầu Hàn Minh Hổ kia cũng có thể giúp đỡ chút gì đó. Đi theo có thể được, bất quá lại cần phải nghe theo ta phân phó....
Củng Hân Nhiên lập tức vui mừng vạn phần, đem Tông Thủ và Sơ Tuyết, mãnh mẽ kéo vào trong đám Võ Sư kia.
Tông Thủ từ lâu đã không nói gì, muốn nói hôm nay Tông Thủ đã sớm không phải Tông Thủ ngày xưa nữa, đã không cần người bên ngoài che chở. Lại không biết vì sao, cư nhiên cũng không cự tuyệt, ngược lại giống như ma xui quỷ khiến mở miệng nói:
- Đa tạ sư tỷ! Đúng rồi, còn không biết sư tỷ hai năm này, sinh sống có được tốt không?
Củng Hân Nhiên cười, vô ý thức nhìn về phía bóng lưng của Cao Dật kia:
- Không được tốt lắm, cũng không tính là xấu! Hai năm nay đều theo Cao sư huynh, tại Đông bộ chư thành đi lại, trải qua rất nhiều địa phương, cũng có không ít kiến thức. Thật có thể nói là không ra ngoài không biết thế giới rộng lớn. Mặc dù là trong Đông Lâm Vân Giới này, ngươi ta cũng Thương Hải một chuyến. Trước đây thời gian tại Lâm Hải Thư Viện, xác thực có chút ếch ngồi đáy giếng. Cũng may Cao sư huynh hắn trầm ổn chu đáo, tuy xuất thân đại tộc nhưng cũng rất chiếu cố ta.
Nhãn thần ngọt ngào kia, tràn đầy vị đạo hạnh phúc. Tông Thủ lại chỉ cảm thấy một lòng phảng phất như bị người dùng châm mạnh mẽ đâm xuyên qua, thống khổ không gì sánh được. Mặc dù là lúc trước tu luyện, song mạch chi thân phát tác, cũng không có đau đớn như ngày hôm nay vậy.
Càng âm thầm cười khổ, thời gian kiếp trước, hắn đã hưởng qua một lần tư vị thất tình. Vốn tưởng rằng loại cảm giác thất lạc thương tâm này, bản thân vĩnh viễn cũng không lại có. Không ngờ một đời này, cư nhiên có thể bị động thể hội khắc sâu một lần. Trong ngực đoàn tật hỏa và đắng chát đau đớn này, thật sự là khiến kẻ khác sinh ra chán ghét, hết lần này tới lần khác lại xua đi không được.
Bỗng dưng lại chỉ cảm thấy khắp cả người phát lạnh, chỉ cảm thấy một đạo sát ý băng lãnh ẩn ẩn thấu ra khỏi tầm mắt, đang từ cách đó không xa trông lại. Trong lòng trong lòng khẽ run sợ, nhìn quét qua đó. Nơi ánh mắt chuyển qua, mới vừa rồi đạo đường nhìn kia đến, cũng không phải là lúc trước, vị Thích Nộ lời nói vô lễ kia đối với hắn nói ra.
Chẳng lẽ là ảo giác? Chính mình quá đa tâm sao?
Tông Thủ hơi suy ngẫm, lại cảm thấy không đúng. Lại nhìn kỹ mấy người phía trước, vẫn như cũ không có chỗ nào dị thường. Chung quy vẫn là đem chút nghi hoặc này đè xuống, chôn chặt dưới đáy lòng.
Cao Dật hơi làm an bài chút, đoàn người liền tiếp tục bắt đầu đi về phía trước. Mấy Bí Võ Sư bảo vệ ở tiền phương. Đầu Hàn Minh Hổ kia cũng gia nhập trong đó. Mà Củng Hân Nhiên và Tông Thủ còn lại là đi ở chính giữa phía sau. Khiến kẻ khác ngoài ý muốn là Cao Dật kia, không ngờ cũng cùng với những Bí Võ Sư kia đi cùng nhau. Bản thân đã là Linh Vũ song tu, có tu vi Võ Sư, lại thêm một đầu tam giai lang hình hộ giá theo người. Ngẫu nhiên có lúc xuất thủ, một thân thực lực cùng có thể cùng với mấy Bí Võ Sư kia tương đương, xác thực là có thêm tiền vốn để khiến nữ hài mê say.
Xấu hổ đi theo cùng một trận, Tông Thủ lại phát giác tình hình này hình như cũng không tệ. Trong đám người này, hắn cơ bản là người rảnh rỗi, căn bản không cần động thủ. Nhàn nhã cực điểm, lại không cần phí tâm tư, tránh đường né qua những tinh thú kia. Dù sao Cao Dật cũng cho tới bây giờ sẽ không trông cậy vào chiến lực của hắn.
Mà Sơ Tuyết cũng chỉ cần lấy tâm niệm, chỉ huy đầu Hàn Minh Hổ kia, chiến đấu ở tiền phương là được. Thỉnh thoảng sử dụng mấy loại linh pháp tương tự "khinh thể", "minh mục", "cường thân", gia trì ở trên người mấy Bí Võ Sư kia. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Nếu có thể rèn đúc linh pháp, cũng có thể tăng mạnh một hộ giá ma hợp đầu tiên của mình.
Tốc độ đi tới so với khi hai người hắn độc hành, chỉ chậm hơn một đường. Gần nửa ngày, đã đi hơn tám mươi dặm. Đã tiếp cận tới trung đoạn Huyết Cốc. Mà đầu Hàn Minh Hổ kia, lúc đầu Sơ Tuyết còn điều khiển từ xa có chút trúc trắc, lúc này cũng đã tâm niệm tương thông, động tác không mất tự nhiên tùy ý, càng hung mãnh.
Củng Hân Nhiên đã có chút kinh ngạc, quay đầu ngạc nhiên nói:
- Thân thể sư đệ, chẳng lẽ đã tốt hơn? Đi lâu như vậy, chưa từng thấy thở dốc ra sao. Ta nhớ kỹ trước đây, sư đệ ngươi đi khoảng hai khắc chung sẽ mệt chết. Vừa rồi còn tưởng rằng ngươi muốn nghỉ ngơi....
Tông Thủ không chút nào ngoài ý muốn, bộ Phong Hành Linh Cốt này của hắn thiếp thân ẩn dấu, phong hệ thú tinh linh năng kia cũng chỉ ở bên trong tuần hoàn. Dưỡng Linh Cảnh Linh Sư căn bản là không thể phát hiện.
Lúc này lại không giải thích được, chỉ hơi gật đầu, xem như là đồng ý. Sau đó trong mắt mang vẻ quái dị, nhìn mấy Bí Võ Sư phía trước kia, thăm dò nói:
- Những Bí Võ Sư này, là do Cao sư huynh mời tới? Không biết có lai lịch ra sao?
Lúc trước đã cảm thấy mấy người này có chút bất phàm, mà lúc này loại cảm giác đó càng đến cực thịnh.
Không chỉ xuất thủ hung lệ, thỉnh thoảng khi liên thủ, càng cực kỳ ăn ý. Vũ kỹ cũng là đại khai đại hợp, rõ ràng là xuất thân quân ngũ. Đối với Cao Dật, cũng là cực kỳ chiếu cố.
Kinh nghiệm càng cực kỳ chu đáo, mặc dù không bằng hắn, nhưng một đường này đi đến, lại cũng né qua hơn phân nửa hung thú cùng với thú đàn.
- Ta cũng không biết!
Củng Hân Nhiên lại lắc đầu nói:
- Là sư huynh hôm trước sau khi biết được tổ tiên nhà ta ngã xuống ở trong Huyết Cốc, cố ý gởi thư tín triệu đến. Nếu không phải là bằng hữu của hắn, thì chính là bộ hạ. Nói chung thực lực rất mạnh, Bí Võ Sư đồng giai bình thường cũng không phải là đối thủ của bọn hắn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.