Thì ra vị thần giữ của nơi này không ai khác lại chính là bà Phạm Thị The, bà cô chết trẻ, là cụ tổ trong dòng tộc Phạm Minh. Vì gia cảnh nhà bà nghèo hèn quá, cho nên bà đã bị cha mẹ bán đi cho người.
Năm đó Thị The mới chỉ là một cô gái mười ba mười bốn tuổi, hết sức ngây thơ trong trắng chưa trải sự đời. Khi được mua về bà vẫn tưởng mình sẽ trở thành người hầu kẻ hạ cho một gia đình quan lại quyền quý, danh gia vọng tộc. Chẳng ngờ bị người ta lừa gạt, họ nói rằng cô bé nhanh nhẹn lại hết sức xinh xắn nên sẽ đặc cách, phen này liền cho hầu hạ quan Tư Mã uy chấn một vùng. Nhưng mà trước khi nhập vào phủ quan thì cần phải luyện tập học hỏi trong thời gian dài, vì thế mà cô bé liền được sắp xếp cho ở riêng một chỗ, mọi chế độ cũng vì thế rất khác người thường.
Thực chất là trong thời gian này trước khi nhập quan tế luyện, những cô gái đồng trinh được lựa chọn sẽ được chăm sóc vô cùng đặc biệt. Được ở riêng một chỗ không cho tiếp xúc với đàn ông để tránh ô uế, được ăn toàn những đồ chay tinh tế trai tịnh, tắm ướp toàn thứ dầu thơm sạch sẽ. Quan trọng nhất là phải học thuộc lòng một bài thơ khẩu quyết, bài thơ được cho là câu thần chú mở cửa kho tàng.
Cứ vậy đợi đến một ngày giờ thích hợp, cô gái lại được tắm rửa sạch sẽ lần nữa, cho mặc loại quần áo đẹp nhất rồi đưa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-giu-cua/2743391/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.