Ngày hôm sau Dương Giản sử dụng phương tiện giao thông công cộng đi làm, sau khi báo cho chủ quản, đang muốn tiếp tục công việc ngày hôm qua, đột nhiên Hứa An Kỳ gọi hắn lại.
“Hôm nay cậu không cần đi phát truyền đơn nữa.”
“Vậy hôm nay phải làm gì ạ?”
Dương Giản hỏi.
“Tổng giám đốc Lâm bảo cậu trực tiếp đi đến phòng làm việc tìm anh ấy.”
Dương Giản đáp lời, nhớ đến lời nói của Lâm Gia Nam ngày hôm qua, dường như là muốn đổi cho hắn một công việc hoàn toàn khác. Hắn xoay người tươi cười với tiền bối Hứa An Kỳ:
“Cảm ơn sự chiếu cố của chị An Kỳ.”
Hứa An Kỳ lạnh lùng nói:
“Còn nghĩ rằng khó có thể gặp được một người chịu nổi khổ nhọc, mới có một ngày đã không thể tiếp tục được sao.”
Dương Giản suy nghĩ chốc lát cảm thấy hay là cần phải giải thích một chút, hắn vươn cánh tay bị băng bó đến cứng ngắc giấu ở một bên ra cho Hứa An Kỳ nhìn.
“Tổng giám đốc Lâm đại khái là sợ tôi như thế này sẽ làm cho khách hàng sợ hãi.”
“Cậu làm sao vậy?”
“Không cẩn thận nên bị thương.”
Dương Giản đáp.
Công việc không thể không linh động thế được, không phải cần lập tức để cho cậu ta rời đi sao?
Hứa An Kỳ nghĩ thầm, Dương Giản với Lâm Gia Nam có quan hệ không phải là nhỏ, cô quả nhiên là không thể tin lời bọn họ.
“Thực ra nhiệm vụ tôi cho cậu ngày hôm qua, là vì muốn khảo nghiệm thái độ của cậu đối với công việc, biểu hiện của cậu khiến tôi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-giu-cua-phan-dau-su/128434/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.