Bầu trời âm u, mưa lất phất, gió lạnh đến cắt da cắt thịt.
Hoa Thiên Cốt bước đi một cách vô định trong màn mưa lạnh lẽo. Người nàng ướt rượi, đẫm máu, có thể ngửi thấy mùi tanh nồng của máu tươi. Xung quanh không một bóng người. Không có sư phụ. Không có Đường Bảo. Không có U Nhược, cũng không có Đông Phương. Hoa Thiên Cốt sợ đến mức tay chân bủn rủn. Cuộc sống cô đơn kiếp trước, luôn bị ma quỷ đeo bám đã để lại một bóng đen tâm lí vô cùng lớn trong lòng nàng, Nàng rất sợ bóng tối, rất sợ cô đơn.
Bỗng một đốm sáng lập lòe như ma trơi xuất hiện, lượn lờ trước mặt nàng. HTC nhũn người, mồ hôi lạnh ướt cả lưng áo. Rồi nó chậm rãi bay đi, để lại HTC đứng trong bóng tối ảm đạm, dường như còn nghe cả tiếng kêu khóc văng vẳng. Nàng sợ gần chết, bèn vội vàng chạy theo đốm sáng – nguồn sáng duy nhất ở cái chốn dưa bàn tay lên trước mặt vẫn không thấy rõ năm ngón này…
HTC đi mãi, đi mãi. Dường như nàng thấy không gian trước mắt dần sáng lên. Rồi một viễn cảnh hiện ra trước mắt nàng. Một thế giới hùng vĩ, một cuộc chiến tranh đẫm máu. Hai bên chém giết tàn bạo, máu nhuộm đỏ cả mặt đất dưới chân. Những đòn pháp thuật chí mạng bay vun vút không mục đích, mỗi lần trúng nạn nhân nào liền biến hắn thành một vũng máu ngay tức khắc. Cảnh tượng tàn khốc là thế, nhưng có một người vẫn đứng ngoài cuộc, theo dõi cuộc chiến từ trên đỉnh núi cao, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-gioi-tro-minh-hoa-thien-cot/3273156/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.