Bịch!
"Xem chuyện tốt các ngươi đã làm đi, dị năng mạnh mẽ, thiên phú và tinh thần đều là thượng cấp!." Triệu Quách, lão gia chủ của Triệu gia mặt mày thâm trầm, mạnh tay quăng một sấp tài liệu lên bàn trà, xung quanh im lặng không một tiếng động, ai nấy sắc mặt đều có chút khó coi.
“Gia gia, hắn đã qua mười lăm tuổi, không ai ngờ được đến bây giờ dị năng của hắn mới thức tỉnh."
“Điều này cũng không chắc, có thể hắn che giấu năng lực của bản thân thì sao?.”
“Tại sao phải che giấu? Giả làm một phế vật có lợi ích gì cho nó chứ.”
"Việc này không ai ngờ đến, tưởng là gỗ mục vô dụng, hoá ra bên trong lại là ngọc quý!"
Triệu lão gia chủ cười lạnh nhìn đám người tranh cãi. "Tốt lắm! Bây giờ hắn lắc mình một cái trở thành thiên tài, người ngoài biết chuyện đều cười nhạo chúng ta ngu xuẩn, đuổi một thiên tài thượng cấp ra khỏi gia tộc!"
"Ngày ấy không phải người cũng mắt nhắm mắt mở coi như không thấy sao!". Triệu Sâm không có kiên nhẫn đáp lại Triệu lão gia chủ.
"Triệu Sâm!".
"Phụ thân bớt giận". Triệu La Hầu lên tiếng hoà hoãn, sau đó mới nói. "Dù sao chuyện cũng đã xảy ra rồi, chi bằng bây giờ chúng ta ra mặt nhận lại hắn, cho hắn đủ tài nguyên và quyền lợi để kéo hắn về gia tộc. Còn nếu hắn không nghe lời, thì....".
Triệu La Hầu cười nhạt, không nói tiếp câu sau. Người trong phòng cũng ngầm hiểu, thiên tài thường chết yểu, dù là thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-giang/2707948/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.