Lật Hạ vừa về tới ký túc xá đã ôm Tư Vi nhảy cà tưng, hưng phấn gào lên ‘aaaaaa’.
Tư Vi hô to: “Tỉnh táo nào! Tỉnh táo đi chị em!”
Lật Hạ buông Tư Vi ra, vô cùng vui vẻ mà che đôi má nóng rang của mình, vẻ mặt đầy ý xuân, lộ vẻ thẹn thùng: “Tớ tỉnh táo không nổi!”
“Vi Vi, hôm nay Hứa Thành Mộ lại tới lớp dạy nhạc của tớ, hơn nữa trước khi vào lớp còn mang chìa khóa trả lại cho tớ, anh ấy còn cố ý sửa giúp tớ cái móc bị hư nữa!”
Máu buôn dưa của Tư Vi lập tức bùng cháy hừng hực, không thể chờ nổi hỏi: “Sau đó thì sao, sau đó thì sao? Cậu có nắm lấy cơ hội mời anh ta ăn một bữa cơm gì đó không?”
“Tớ có mời!” Lật Hạ đi tới bên cạnh, kéo ghế ra ngồi xuống, khóe miệng vẫn cong lên, tiếp tục nói: “Chỉ là anh ấy nói không cần, nói nếu như tớ muốn cảm ơn anh ấy thì cứ gọi điện cho anh ấy, hát cho anh ấy nghe mỗi tối là được.”
Mặt Tư Vi đầy vẻ khiếp sợ, hiển nhiên là không ngờ Hứa Thành Mộ lại đột nhiên chủ động như vậy.
“Cậu xem!” Tư Vi vô cùng kiêu ngạo, tự hào nói: “Tớ đã nói anh ấy có ý với cậu rồi mà, bây giờ cũng đã chủ động nói muốn nghe cậu hát rồi, lại còn gọi điện luôn kìa!”
Tư Vi cười hì hì vỗ vỗ vai Lật Hạ, hai cô gái ở trong ký túc xá cao hứng cười khanh khách.
“Cho nên vừa rồi cậu nhắn wechat cho tớ một chuỗi aaaaaaaaaa là kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-duoc-cua-anh/1170303/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.