Quách Phù kêu lên:
- Là con tiểu hồng mã của hài nhi, là con...
Tiếng kêu chưa dứt, con tiểu hồng mã đã phi đến trước mặt. Con ngựa nhận ra chủ nhân, không đợi nàng giơ tay giữ cương, đã dừng phắt lại, nghển cổ hí lên vui mừng.
Quách Phù nhìn người cưỡi con tiểu hồng mã là hắc y thiếu nữ mình từng gặp và từng sánh vai giao đấu với Lý Mạc Sầu, chính là Hoàn Nhan Bình. Chỉ thấy Hoàn Nhan Bình tóc rối tung, mặt tái nhợt, vẻ hoảng hốt. Quách Phù nói:
- Hoàn Nhan tỷ tỷ, tỷ tỷ làm sao vậy?
Hoàn Nhan Bình giơ tay chỉ con đường phía sau, nói.
- Mau... mau...
Đột nhiên lảo đảo ngã ngựa. Quách Phù đỡ nàng ta dậy, nói với mẹ:
- Mẹ, đây là Hoàn Nhan tỷ tỷ.
Rồi trừng mắt nhìn Lý Mạc Sầu một cái.
Hoàng Dung nghĩ: "Nó cưỡi con tiểu hồng mã phi nhanh, thiên hạ không ai có thể đuổi kịp, vốn không có gì nguy hiểm. Nhưng nó lại chỉ tay về phía bắc, vẻ hốt hoảng, tất là nó lo cho người khác, ta phải mau đến cứu người". Bèn bảo Quách Phù ôm Hoàn Nhan Bình cưỡi chung ngựa, nói:
- Con ngựa ấy phi quá nhanh, ngươi nhất thiết không được vượt lên trước ta đó, nghe chưa?
Quách Phù hỏi:
- Vì sao?
Hoàng Dung nói:
- Đằng trước có nguy hiểm lớn, ngươi không biết ư?
Đoạn vẫy tay với Lý Mạc Sầu, hai người phóng ngựa về phía bắc.
Chạy hơn mười dặm, quả nhiên nghe từ phía sườn núi bên kia vọng lại tiếng binh khí va chạm nhau. Hoàng Dung và Lý Mạc Sầu phóng ngựa vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dieu-hiep-lu/1367278/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.