Dương Quá nói:
- Tối hôm qua nằm bên ta có cái trắng trẻo hơn.
Hồng Lăng Ba hỏi:
- Là ai? Tẩu tẩu của ngươi hay là mẫu thân ngươi?
Nàng ta định bụng sẽ giết chết nữ nhân nào trắng trẻo hơn mình.
Dương Quá nói:
- Đều không phải, là con cừu trắng của nhà ta.
Hồng Lăng Ba chuyển nộ thành tiếu, nói:
- Đúng là Thằng Ngố, sao lại so sánh người với súc sinh? Thôi đi nào!
Lại nắm cánh tay Dương Quá đi nhanh lên núi.
Khi tới con đường lớn dẫn tới cung Trùng Dương, Hồng Lăng Ba rẽ sang hướng Tây, đi về phía "Hoạt tử nhân mộ". Dương Quá nghĩ thầm: "Quả nhiên nàng ta tìm cô cô của mình". Đi một hồi, Hồng Lăng Ba lấy tấm địa đồ trong túi ra, tìm kiếm đường đi. Dương Quá nói:
- Tiên cô, đằng trước không đi được đâu. Trong rừng có ma đó.
Hồng Lăng Ba nói:
- Sao ngươi biết?
Dương Quá nói:
- Trong rừng có ngôi mộ lớn, trong mộ có ác quỷ, không ai dám tới gần.
Hồng Lăng Ba mừng thầm: "Hoạt tử nhân mộ quả nhiên ở đấy rồi". Nguyên Hồng Lăng Ba mấy năm qua được sư phụ truyền thụ, võ công tiến nhanh, ở Sơn Tây đã giúp sư phụ đánh bại quần hào võ lâm, càng được Lý Mạc Sầu yêu mến. Khi nghe sư phụ đàm luận chuyện giao đấu với chư tử phái Toàn Chân, có nói nếu luyện thành "Ngọc nữ tâm kinh" thì sẽ chẳng sợ gì mấy lão đạo sĩ thối tha, tiếc rằng quyển sách ghi chép môn võ công ấy cất trong ngôi cổ mộ trên núi Chung Nam. Hồng Lăng Ba hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dieu-hiep-lu/1367149/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.