Ba người cùng nhau đi đến phòng của vợ chồng Hoàng Dung, nhìn thấy ba người tiến vào, trên mặt Quách Tĩnh liền lộ ra nụ cười, ngoắc cả ba ngồi xuống. Hoàng Dung cười nói: “Tĩnh ca ca, bọn Văn nhi hẳn là đều đói bụng rồi, hay là dùng cơm trước đi.” Lại quay đầu nhìn Võ Tu Văn và Dương Quá, mỉm cười nói: “Văn nhi, Quá nhi, nếm thử tay nghề của Quách bá mẫu đi.”
Võ Tu Văn mỉm cười gật đầu, cùng Dương Quá ngồi xuống. Trong khoảng thời gian này, bọn họ vẫn luôn dùng thức ăn trong trang nấu, đã nhiều năm rồi mới có cơ hội thưởng thức lại tay nghề của Hoàng Dung, hương vị vẫn ngon như xưa. Mặc dù thân thể Võ Tu Văn có chút không khoẻ, nhưng vẫn ăn nhiều hơn bình thường một ít.
Đến khi mọi người đều buông bát đũa, gia đinh mang chén đũa thu dọn xuống, mọi người mới ngồi ở bên cạnh bàn uống trà, Hoàng Dung nhìn sắc mặt Võ Tu Văn vẫn còn tái nhợt, cười nói: “Văn nhi, ta đã phái người đi tìm cha của ta, chắc chắn vài ngày nữa sẽ có tin tức, đến lúc đó cứ để ông ấy xem bệnh cho con, lấy trình độ y thuật của ông mà nói, nhất định có thể trị khỏi cho con.”
“Hay quá, Tu Văn ca ca, ngoại công rất lợi hại a, nhất định có thể trị hết bệnh cho huynh.” Quách Phù ở bên cạnh cao hứng nói.
Võ Tu Văn gật đầu nói: “Cảm ơn Quách bá mẫu, phiền người quá.”
Hoàng Dung lắc đầu không nói gì, Quách Tĩnh cười mở miệng nói: “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dieu-chi-van-qua-thi-phi/2241969/chuong-39.html