“Công Tôn cô nương, xin lỗi!” Võ Tu Văn lên tiếng xin lỗi người đối lưng với mình.
Thân mình Công Tôn Lục Ngạc khẽ run, nhưng nàng vẫn không lên tiếng, cũng không quay đầu lại, còn Cừu Thiên Xích thì cười lạnh vài tiếng. Đối với lão thái bà này, Võ Tu Văn không có chút hảo cảm nào, mặc dù cảm thấy có lỗi với Công Tôn Lục Ngạc, nhưng cũng chỉ có như thế.
Y xoay người lại, cùng Dương Quá rời đi, vừa mới đi tới cửa cốc, chăn gấm trong lòng bỗng có động tĩnh, Võ Tu Văn cúi đầu nhìn, liền nhìn thấy một đôi mắt đen láy, nhưng mà cặp mắt xinh đẹp kia lại bắt đầu nổi lên hơi nước, đứa nhỏ mở miệng ra, tiếp theo là một âm thanh vang dội vang lên, bao trùm khắp không trung, có thể là bị tiếng khóc kia làm kinh động, hoặc là cảm ứng giữa song bào thai với nhau, đứa nhỏ trong lòng Dương Quá cũng bắt đầu khóc theo ngay sau đó.
Tiếng khóc của hai đứa nhỏ khiến cho Võ Tu Văn thiếu chút nữa nhịn không được mà che lỗ tai lại, y có chút luống cuống tay chân, học theo động tác trong trí nhớ, vỗ vỗ đứa nhỏ trên tay, nhưng nó một chút cũng không nể mặt y, khóc ầm lên. Võ Tu Văn buồn rầu nhìn đứa nhỏ đáng thương trong lòng, lại nhìn về phía Dương Quá.
Còn Dương Quá thì cứng ngắc thân thể, cả người tản ra hàn khí, đứa nhỏ trên tay hắn đại khái là do cảm nhận được sự uy hiếp, liền dựa theo bản năng, dần dần khóc nhỏ lại. Võ Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dieu-chi-van-qua-thi-phi/2241937/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.