Thời điểm Võ Tu Văn tỉnh lại, đầu vẫn còn chút choáng váng, mí mắt nặng nề vô cùng, y đấu tranh thật lâu mới có thể từ từ mở mắt ra, yết hầu khô khốc, khiến y rất muốn uống nước. Dùng tay chống đỡ thân thể, cả người y đột nhiên sững sờ tại chỗ, đối diện là nam tử mặc bạch y đang nằm rên giường Hàn Ngọc, khiến cho hai mắt Võ Tu Văn đau nhói.
Bởi vì rơi lệ quá nhiều, cho nên đôi mắt của y đã trở nên sưng đỏ đau rát, nhưng trong nháy mắt, hốc mắt lại ngập nước, Võ Tu Văn hít sâu một hơi, dụi hơi nước đọng lại ở khóe mắt, sau đó đứng dậy, trên người đã được thay một bộ áo lót sạch sẽ khác, tìm không thấy áo khoác của mình, Võ Tu Văn dứt khoát dùng chăn bọc cơ thể lại rồi đi về phía bên kia.
Thân thể Võ Tu Văn có chút vô lực, chân vừa chạm mặt đất, liền suýt chút nữa ngã sấp xuống, y dùng tay vịn lấy mép giường, chậm rãi đi về phía trước. Võ Tu Văn đi chân không trên mặt đất, tuy sàn nhà được lát gỗ, nhưng vào mùa đông rét lạnh này vẫn làm người ta có cảm giác lạnh lẽo, sau khi đi được mấy bước, xương đùi của y lại bắt đầu ẩn ẩn đau.
Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm nam tử nằm trên giường Hàn Ngọc, thân thể Võ Tu Văn bắt đầu run rẩy, nước mắt không thể kiềm lại được, theo gương mặt chảy xuống. Hai mắt đẫm lệ nhìn nam tử vô cùng quen thuộc mà xa lạ này, Võ Tu Văn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dieu-chi-van-qua-thi-phi/2241901/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.