Khi Võ Tu Văn tỉnh lại, bên ngoài đã tối, người bên cạnh cũng đã rời đi, y theo bản năng cọ cọ người trong chăn, nhưng ngay lập tức, thân thể y liền cứng lại, xương thắt lưng như bị cắt đứt, chỗ phía dưới kia truyền đến cảm giác mát lạnh, tuy có chút đau rát, nhưng cũng không phải khó chịu lắm, chủ yếu là thắt lưng đau nhức không có khí lực mà thôi. Trên người cũng không có cảm giác dính bẩn, hơn nữa đã được đổi lại bộ quần áo lót sạch sẽ khác, y liền biết chắc là Dương Quá đã tẩy rửa cho mình. Võ Tu Văn nằm lỳ ở trên giường không nhúc nhích, nghe thấy tiếng cửa mở, y nhìn về phía đó, liền thấy Dương Quá bưng một cái khay tiến vào, phía trên có đặt mấy cái chén.
“Tỉnh rồi sao? Ta đang định đánh thức ngươi đây.” Dương Quá đi tới, đặt khay sang một bên.
Võ Tu Văn chống tay, chịu đựng thắt lưng đau nhức mà ngồi dậy, trên vai liền được phủ thêm một kiện áo bông, người cũng bị Dương Quá ẵm lên, ôm vào trong lòng. Dương Quá cầm một cái chén qua đưa cho Võ Tu Văn, sau đó vươn tay vào trong chăn, nhẹ nhàng mát xa thắt lưng đau nhức của y, thủ pháp thuần thục khiến cho Võ Tu Văn thoải mái hơn rất nhiều.
Phen vận động vừa rồi khiến cho Võ Tu Văn tiêu hao rất nhiều thể lực, bụng cũng đói rồi, cho nên y ăn đến khi không thể ăn thêm được nữa mới chịu dừng lại, sau đó dựa vào lòng người phía sau, thoải mái thở dài. Dương Quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dieu-chi-van-qua-thi-phi/2241895/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.