Trong cùng một thời gian, gã Phong hệ võ sĩ đang ho ra máu phất tay thả ra Phá Không Trảm, Hỏa hệ võ sĩ không có sử dụng trường tiên hỏa diễm nữa, bởi vì trường tiên hỏa diễm linh hoạt có thừa nhưng lực công kích chỉ có hạn. Cho nên hắn lựa chọn Viêm Long Sát với uy lực mạnh nhất, một con Hỏa Long to bằng cột nhà bỗng nhiên xuất hiện ở giữa không trung, nhiệt độ cực nóng lập tức ập vào mặt Địch Áo, còn gã Thủy hệ võ sĩ nắm chặt tay lại thả ra Không Gian Nhược Thủy, mục đích của hắn rất đơn giản, đó là định trụ phương hướng Địch Áo có thể chạy trốn. Giờ phút này Địch Áo vẫn chưa rõ ràng lắm bản thân mình mới vừa tạo thành lực phá hủy cường hãn đến mức nào, hắn chỉ có thể cảm giác được từ bên trong cơ thể truyền đến cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế. Nhất là vị trí Căn Luân y như bị xé rách ra từng mảng vậy. Thật ra Địch Áo coi như là may mắn lắm rồi, sử dụng lực lượng vốn không thuộc về mình là chuyện tối kỵ, Căn Luân sẽ không chịu nổi nguyên lực xung kích kịch liệt như thế. Cũng may thân thể và Căn Luân của Địch Áo có thể thừa nhận lực lượng vượt xa người bình thường, nếu không, chỉ sợ ngay lúc này đã bị bạo thể mà chết rồi. Lực lượng trong dòng xoáy nguyên lực vẫn đang rót vào Căn Luân liên tục, chỉ có điều Địch Áo không có cảm giác ức chế nữa, mỗi khi có một phần nguyên lực rót vào, từ vị trí Căn Luân sẽ truyền đến cảm giác đau đớn sẽ tăng thêm một phần. Địch Áo không muốn rơi vào tình huống như thế, nhưng hắn lại hoảng sợ phát hiện bản thân mình đã không thể dừng lại được, tựa như dòng xoáy nguyên lực và Căn Luân đã không còn bị hắn khống chế, mà đang tự động vận chuyển. Còn xui xẻo hơn nữa, chính là Căn Luân mới vừa nãy phát tiết bớt một phần nguyên lực, nhưng nếu tình hình quỷ dị này vẫn còn tiếp tục, Căn Luân của Địch Áo sớm muộn gì cũng chịu không nổi lực lượng xâm nhập càng lúc càng nhiều thế này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Chuyện này rõ ràng là không đúng với ước nguyện ban đầu của Địch Áo, Địch Áo muốn nổ tung chính là dòng xoáy nguyên lực, mà không phải mình Căn Luân, dòng xoáy nguyên lực nếu như nổ tung, Địch Áo tin tưởng lực lượng bộc phát lúc đó sẽ có thể đánh trọng nặng địch nhân ở đối diện, nhưng Căn Luân nổ tung thì sao? Sợ rằng người chết trước tiên chính là bản thân hắn. Cổ Lạp Gia Tư đã chạy tới, liếc mắt nhìn qua cảnh tượng kinh khủng như vậy. Lúc này Địch Áo đang đứng ngơ ngác tại chỗ, có lẽ là bị Không Gian Nhược Thủy giam cầm, cách đó không xa là hai tên võ sĩ buông thả bí kỹ sắp xuyên qua thân thể Địch Áo. Cổ Lạp Gia Tư không còn kịp suy nghĩ trong ba tên kia có ai là cường giả Thánh cấp hay không, giờ phút này hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, đó là cứu Địch Áo. Cho dù không suy nghĩ cảm thụ của mình, chỉ riêng vì lão sư thưởng thức và mong đợi tương lai của Địch Áo, Cổ Lạp Gia Tư quyết không thể để cho Địch Áo chết ở trước mặt mình. Cổ Lạp Gia Tư gia tăng tốc độ lên tới cực hạn, đồng thời duỗi một ngón tay ra vẽ một đường vào không khí, một luồng sáng nhàn nhạt xuất hiện ở trước người Địch Áo, gã Phong hệ võ sĩ thả ra Phá Không Trảm đánh lên trên màn sáng không thể tạo ra nửa điểm rung động đã biến mất tung tích, làm như chưa từng xuất hiện ở trên đời vậy. Con Hỏa Long khổng lồ kia cũng y như thế, trước mặt Cổ Lạp Gia Tư, bí kỹ công kích trình độ này căn bản không có một chút tác dụng. Trong nháy mắt Cổ Lạp Gia Tư hiện thân, ba gã võ sĩ đã mặt mày xám xịt như tro tàn, một khi đã có Thánh giả xuất hiện ở nơi này, nhất là Phong hệ Thánh giả. Ba người bọn họ không còn hi vọng chạy trốn nữa. Dưới tình huống tuyệt vọng, ba người không lùi mà tiến, tất cả đều gầm lên giận dữ, đồng thời lao về phía Địch Áo, bản thân chết không có gì, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ Dĩ Đạt đại nhân phó thác, cho dù có chết cũng đáng giá. Nhưng ba người kia mới vừa lao ra đã hoảng sợ nhìn thấy màn sáng màu xanh nhạt kia bỗng nhiên vỡ vụn, hóa thành vô số quang nhận to có nhỏ có ập tới chỗ bọn họ. Ở trước mặt vô số đạo quang nhận này, nguyên lực chiến giáp của cường giả Võ Tôn mỏng manh như tờ giấy trắng, những lổ máu liên tục hiện ra trên người của bọn họ. Ngay cả tên Phong hệ Võ Tôn cũng tránh không thoát Cổ Lạp Gia Tư công kích, còn hai tên võ sĩ kia hoàn toàn không có khả năng chống cự, chỉ trong nháy mắt thân thể ba gã võ sĩ bị bị đục thủng trăm ngàn lỗ thủng trong suốt, máu tươi từ miệng vết thương tuôn trào ra nhuộm ướt đẫm mặt đất. Không Gian Nhược Thủy trói buộc Địch Áo cũng bị triệt tiêu khi gã Thủy hệ võ sĩ tử vong, nhưng Địch Áo vẫn đứng ở nơi đó ngơ ngác, giữa hai hàng lông mày lộ vẻ tràn đầy thống khổ, từ trước đến giờ tinh thần của Địch Áo rất là bền bỉ. Nếu chỉ là đau đớn bình thường, Địch Áo sẽ không biểu lộ ra ngoài, nhiều lắm chỉ cau mày mà thôi, nhưng mà từ Căn Luân truyền đến cảm giác đau đớn đã không thể nào dùng lời nói để hình dung. Trong lúc bị đau đớn cực độ xâm nhập, Địch Áo không có khí lực cử động một ngón tay, cổ họng khát khô như bị một khối sắt nung đỏ nhét vào, ngay cả hô hấp cũng bắt đầu khó khăn. Cổ Lạp Gia Tư phát giác Địch Áo khác thường, nhíu mày đặt tay lên trên người Địch Áo, chốc lát sau sắc mặt Cổ Lạp Gia Tư chợt biến đổi. Bởi vì hắn có thể cảm giác được có một cổ lực lượng bàng bạc đang rót vào trong Căn Luân của Địch Áo, giờ phút này Căn Luân đã tăng trưởng lên tới trình độ khó mà tin tưởng, nếu đổi lại là một người khác chỉ sợ đã sớm bạo thể mà chết rồi. Cổ Lạp Gia Tư hít sâu một hơi, tiếp tục dò xét nội thể Địch Áo, hắn muốn tìm đến ngọn nguồn của cổ lực lượng kia, lúc đó mới có khả năng nghĩ biện pháp giải quyết khốn cảnh dùm cho Địch Áo. Rốt cuộc, Cổ Lạp Gia Tư tìm được dòng xoáy nguyên lực ở trong cơ thể Địch Áo, vẻ mặt biểu hiện cực kỳ quái dị, đây là thứ gì? Cổ Lạp Gia Tư cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua bên trong cơ thể người còn có một nguồn lực tồn tại song song với nguyên lực tràng. Nhưng Địch Áo mang đến cho hắn ngạc nhiên đã nhiều lắm rồi, Cổ Lạp Gia Tư không còn kịp suy nghĩ thứ này tại sao lại xuất hiện, bây giờ hắn phải tìm cách chặt đứt dòng xoáy nguyên lực rót nguyên lực vào trong Căn Luân. Mặc dù Căn Luân của Địch Áo có dung lượng lớn hơn người bình thường rất nhiều, đến bây giờ vẫn chưa có hỏng mất. Nhưng Cổ Lạp Gia Tư biết Địch Áo đã rất khó kiên trì nổi nữa, nếu cứ để tùy ý dòng xoáy nguyên lực tiếp tục rót nguyên lực vào trong, Địch Áo tử vong chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Nhưng nói ra thì thấy dễ dàng, nhưng khi chân chính thao tác Cổ Lạp Gia Tư mới phát hiện điều này thật sự quá khó khăn. Thất Luân trong cơ thể con người vẫn là tồn tại thần bí nhất, Cổ Lạp Gia Tư lo lắng một khi mình làm không đúng thao tác nào đó sẽ gặp dẫn phát hậu quả nghiêm trọng không thể vãn hồi. Nhìn thấy sắc mặt Địch Áo từ trắng chuyển thành xanh, lúc sau lại bầm tím, hiển nhiên đã không thể chịu đựng bao lâu nữa. Cổ Lạp Gia Tư nóng lòng như lửa đốt, liều mạng tìm kiếm tin tức liên quan đến chuyện này. Địch Áo tạo thành thanh thế rất lớn, ngay cả cường giả trong Vương Cung cũng bị kinh động, Mạc Lâm và Dĩ Đạt hiển nhiên không thể không phát giác, hai người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía đám bụi mù ở phương xa. Mạc Lâm nhíu mày nói: "Nguyệt Ảnh đế quốc quá kiêu ngạo rồi." Lực lượng bộc phát kinh người như thế, nhất là ở đế đô nhân khẩu dày đặc, nhất định sẽ tạo thành tổn thất rất lớn. Cho dù là Thần Vực hay là Thiên Không thành cũng không thể làm chuyện như vậy ở đế đô Sư Tâm đế quốc. Chỉ còn lại có mỗi Nguyệt Ảnh đế quốc là bị hiềm nghi lớn nhất, cho nên Mạc Lâm cho ra phán đoán này là rất bình thường. Sắc mặt Dĩ Đạt cũng có vẻ khó coi, hắn hiển nhiên hiểu rõ chuyện này hơn bất kỳ ai khác. Phương hướng bụi mù bay lên là địa phương xảy ra vụ ám sát, hắn cũng rõ ràng thực lực của ba tên thủ hạ kia. Mặc dù ba người liên thủ cũng không thể tạo thành thanh thế lớn như vậy, hiển nhiên là đã có người nhúng tay vào chuyện này. "Xem ra đế đô phòng ngự cũng không có cường đại như trong tưởng tượng." Dĩ Đạt miễn cưỡng cười cười: "Đột nhiên nhớ tới, ta còn có chuyện phải xử lý, Mạc Lâm trưởng lão, lần sau gặp mặt chúng ta sẽ nói chuyện hợp tác cẩn thận hơn." Mạc Lâm nhìn thoáng qua Dĩ Đạt, chậm rãi gật đầu. Đợi đến lúc Dĩ Đạt rời khỏi, Mạc Lâm đứng lên nhìn về hướng đông bắc đế đô. Hắn có một dự cảm chuyện xảy ra nơi đó rất có thể liên quan đến Dĩ Tát. Giờ phút này tình hình Địch Áo đã vô cùng nguy hiểm, hàng đống mồ hôi hột từ trên trán lăn xuống cho thấy hắn đang chịu đựng thống khổ to lớn đến mức nào. Cổ Lạp Gia Tư vẫn chưa tìm ra cách nào tốt, nếu trơ mắt chờ đợi Địch Áo bị nguyên lực bạo phát, còn không bằng mạo hiểm thử một lần, dù sao kết quả xấu nhất cũng là chết mà thôi. Cổ Lạp Gia Tư linh hoạt đánh một chưởng vào gáy Địch Áo cho hắn ngất đi. Đây là phương pháp xử lí đơn giản và hữu hiệu nhất, mặc dù không thể ngăn cản dòng xoáy nguyên lực tiếp tục rót nguyên lực vào trong Căn Luân, ít nhất cũng có thể giảm bớt thống khổ cho Địch Áo. Hắn đặt thân thể Địch Áo nằm ngang trên mặt đất, rồi vươn tay tìm hiểu tình huống trong cơ thể Địch Áo. Sau đó Cổ Lạp Gia Tư nhíu mày rơi vào trầm tư, dòng xoáy nguyên lực không có bởi vì Địch Áo ngất đi mà phát sinh bất kỳ biến hóa, vẫn liên tục rót nguyên lực vào trong Căn Luân.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]