An Đông Ny nhìn sang Đặng Khẳng, trong lòng âm thầm nói lời cáo biệt với người nam nhân mà nàng từng nguyện ý giao ra tất cả, đồng thời cũng cáo biệt quá khứ. Sau đó nàng triển khai Phong Dực phóng tới chiến trường ở phương xa. "An Đông Ny, nàng định làm gì?" Đặng Khẳng khẩn cấp hô to. An Đông Ny không quan tâm gì đến người nam nhân này nữa, hiện tại nàng không muốn lại có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Mới vừa rồi bên phía Địch Áo đã chiếm ưu thế, thân là một nữ nhân mất chỗ nương tựa, nàng không muốn gặp mặt người quen, thế nhưng đột nhiên xuất hiện địch nhân quá hung hãn, trong đó còn ẩn tàng cường giả cực kỳ đáng sợ. Vì thế quyết định giúp Địch Áo một lần, dù sao nàng vẫn có cảm giác thiếu nợ Địch Áo. Tát Mỗ Nhĩ Hầu tước mộng đẹp mới vừa chớm nở đã bị làn nước lũ kia cắt đứt, những tên xem như cơ trí chạy thoát ra ngoài, nhưng vẫn không thể trốn khỏi vận mệnh cay nghiệt, trong một cái chớp mắt đã bị làn nước lũ kia xuyên qua, cắt nát thân thể thành từng khúc. Tái Nhân Hầu tước và Nhã Duy Đạt viện trưởng đang cố gắng chỉnh đốn trận hình chuẩn bị ứng biến, bọn họ đã nhận ra đám địch nhân xa lạ kia mang ý đồ bất thiện, một trận chiến nảy lửa lại sắp phát sinh. Ngõa Tây Lý nheo mắt nhìn ra phương xa, sau đó chậm rãi cất bước đi thẳng tới. Từ trên cao dõi mắt nhìn xuống sẽ thấy được quân đội Tái Nhân Hầu tước và Nhã Duy Đạt viện trưởng đã ngừng truy kích, dần dần tụ lại một chỗ. Còn bên phía liên quân Đại công lĩnh thì đang cắm đầu chạy ra khỏi chiến trường, bọn họ bất chấp cả quy tắc, bất chấp va chạm lẫn nhau, cứ một mực hoảng sợ chạy trốn. Thế nhưng cơn lũ màu đen kia khí thế như cầu vồng xuyên qua hết thảy trở ngại. Mặc dù Ngõa Tây Lý không có quân quyền nhưng đã trải qua vô số lần chiến đấu quy mô lớn, hắn chỉ liếc mắt là nhận ra quân đội địch nhân đột nhiên xuất hiện kia đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, trang bị hoàn mỹ, thuộc về quân chính quy chân chính, lực chiến đấu vượt xa quân đội Tái Nhân Hầu tước và Thánh Đế Tư thành. Nếu quả thật chiến đấu chính diện, bên phía Tái Nhân Hầu tước nhất định sẽ tổn thất cực kỳ thảm thiết. Thật ra mỗi người đều có thói quen riêng, Ngõa Tây Lý cũng không ngoại lệ, trước kia hay bây giờ cũng thế, hễ gặp phải tình huống tương tự hắn sẽ cho ra quyết định giống nhau. "Giết !" Lấy lực một người đối kháng một chi quân đội, một tòa thành, thậm chí là một quốc gia, chỉ cần diệt trừ đầu não của địch nhân, mấy tên võ sĩ cấp thấp còn lại sẽ không đáng để lo lắng. Ôm quyết tâm chí lớn như thế, thông thường vẻ mặt Ngõa Tây Lý phải lộ ra vẻ gì đó mới đúng, ví như cười to mấy tiếng, hoặc là mỉm cười khinh miệt, hàn quang xẹt qua tròng mắt …vân …vân, như thế mới phối hợp với hành động của hắn. Nhưng Ngõa Tây Lý không lộ ra gì cả, chỉ đạm mạc chậm rãi bước tới trước. Đối mặt cường giả Thần Vực, hắn mang bộ dạng như vậy, đối mặt với cường giả Thiên Không Thành, Sư Tâm đế quốc, hắn vẫn như vậy. Từ trước tới giờ Ngõa Tây Lý chưa từng tự hào vì thành công đánh chết những cường giả khác. Có lẽ lúc còn trẻ, hắn cũng từng có cảm giác kích động, nhưng đã trải qua quá nhiều lần, tâm hắn đã sớm thành thục, hoặc có thể nói là chết lặng rồi. Đồng thời tầm mắt của hắn cũng nhìn xa hơn, những cường giả ngã xuống sau lưng hắn sẽ chỉ ra điểm sai lầm cho hắn rút kinh nghiệm. Vì thế ở trong suy nghĩ của hắn, tư tưởng kiêu ngạo về quá khứ thật sự là ngây thơ và vô cùng nguy hiểm. "Đúng là một tên cuồng vọng không biết sống chết. Ở trong rừng rậm, Phỉ Tể Công tước đang dậm chân tiếc hận, ở khoảng cách này hắn không nhìn thấy Ngõa Tây Lý. Nhưng Ngõa Tây Lý và Hắc Sơn Công tước đều không có ý định che dấu khí tức của mình, nên hắn có thể cảm ứng được khí tức Hắc Sơn Công tước không hề di động, mà Ngõa Tây Lý đang chậm rãi tiến tới gần đối phương. Ở trong mắt hắn, hành vi này của Ngõa Tây Lý chính là kiêu ngạo và điên cuồng, một mình đi đối mặt với Hắc Sơn Công tước, đối mặt với các cường giả Hắc Sơn công quốc quả thực là tự tìm đường chết. Mới vừa rồi hắn còn quyết định chủ ý muốn liên thủ với Ngõa Tây Lý công kích Hắc Sơn Công tước, nhưng bây giờ đã bắt đầu do dự, chiến hữu như vậy thực sự không đáng tin cậy. "Đại nhân." Tu đang định khuyên nhủ Phỉ Tể Công tước, xem ra uy năng của Hắc Sơn Công tước đã sớm lưu lại trong lòng hắn bóng ma quá sâu đậm rồi. "Chuẩn bị đi, Tu." Phỉ Tể Công tước cắt đứt lời thủ hạ, hắn dù sao cũng là người sáng lập ra công quốc, năng lực quyết định những chuyện như thế này vẫn phải có. Huống chi, hắn đã không còn đường lui nữa, cho dù cái tên chiến hữu kia vừa phất tay đã bị Hắc Sơn Công tước giết chết, hắn cũng phải đi ra. Nhìn thấy Ngõa Tây Lý một mình đi tới chiến trường, đám người Tái Nhân Hầu tước và Nhã Duy Đạt liếc nhau một cái, bọn họ đều cảm nhận được áp lực khó tả từ trong mây đen truyền ra, không thể nghi ngờ chút nào, Thống soái địch nhân chắc chắn ở trong đó. Hơn nữa, người này có thể tạo thành áp lực khổng lồ đối với bọn họ, khả năng rất lớn đó là một vị cường giả Thánh cấp. Sau khi tập hợp đội ngũ xong, đám người Tái Nhân Hầu tước chậm rãi di động về phía trước, bọn họ cũng muốn diệt trừ chướng ngại dùm cho Ngõa Tây Lý. Nhưng bọn họ rõ ràng đến cấp bậc như Ngõa Tây Lý căn bản không thể nào bị ám toán, nếumuốn giúp Ngõa Tây Lý thì đừng mang phiền toái đến cho hắn là được rồi. Lúc này thân ảnh An Đông Ny bay tới làm cho mấy người Tái Nhân Hầu tước chú ý, đối phương vẫn còn có một vị Phong hệ Võ Tôn cũng là một chuyện cực kỳ khó giải quyết, Phong hệ võ sĩ cao cấp tạo ra tác dụng rất lớn ở trên chiến trường, nhất là dưới tình huống phe kia không có Phong hệ Võ Tôn. Tái Nhân Hầu tước hiểu rõ điều này thấm sâu vào người, nếu như Phật Lang duy không phải là Phong hệ võ sĩ có thực lực gần bằng cấp bậc Võ Tôn, sợ rằng vài năm trước đã chết ở trong tay Tái Nhân Hầu tước rồi. An Đông Ny bay đến vị trí cách đám người Tái Nhân Hầu tước hơn mười thước thì ngừng lại, khoảng cách này là vừa đủ, có thể dễ dàng nói chuyện với nhau mà không làm cho đối phương nghi ngờ. "Ta tìm Địch Áo." An Đông Ny quét mắt một vòng nhưng không phát hiện thân ảnh Địch Áo, trên chiến trường gần vạn người rất khó tìm thấy một người nào đó. Địch Áo lại không phải là cường giả Võ Tôn như Tái Nhân, có thể chạy ra tiền tuyến mà không cố kỵ. Cho nên mới nói Đặng Khẳng tương đối may mắn, nếu không phải nhờ An Đông Ny trong lúc vô tình phát hiện ra hắn, cho dù không bị Kỵ sĩ đoàn của Hắc Sơn công quốc giết chết, Tát Mỗ Nhĩ cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Tìm Địch Áo? Tất cả mọi người đồng thời ngẩn ra, ở đây có Lâm Tái chung đụng với Địch Áo một đoạn thời gian khá dài, nhưng ngay cả nàng cũng không biết Địch Áo có quen biết một vị Phong hệ Võ Tôn. Khi ánh mắt mọi người rơi vào cặp chân An Đông Ny liền động dung, một Võ Tôn mất đi hai chân chỉ dùng nguyên lực chiến giáp để chống đỡ thân thể? Đến lúc này mọi người đã hiểu tại sao An Đông Ny thủy chung không có tản đi nguyên lực chiến giáp, nếu như không phải chuẩn bị động công kích sẽ không có ai giữ mãi trạng thái nguyên lực chiến giáp. Đạo lý này rất đơn giản, mặc dù nguyên lực chiến giáp hao phí nguyên lực tương đối ít, hoàn toàn ở trong phạm vi Võ Tôn có thể thừa nhận, nhưng trong lúc sinh tử tương giao có thể nhiều nguyên lực hơn đối thủ một chút đôi khi sẽ tạo thành hai kết quả hoàn toàn khác nhau. Một người mất đi hai chân lại có thể trở thành Võ Tôn, nàng giao ra bao nhiêu nhẫn nại và mồ hôi, một người bình thường tuyệt đối không thể nào tưởng tượng nổi. An Đông Ny đã quen với ánh mắt như vậy, chỉ an tĩnh đứng tại chỗ, vẻ mặt bình thản vô cùng. Ngược lại thì Địch Áo ở phía sau đội ngũ đã thấy được An Đông Ny, bởi vì An Đông Ny thật sự quá bắt mắt, nguyên lực chiến giáp bao phủ toàn thân ánh sáng không ngừng lưu chuyển, phía sau còn có đôi quang dực màu xanh dài mấy chục thước, thanh thế lớn như vậy không làm cho hắn chú ý mới là lạ đó. "An Đông Ny, sao ngươi lại tới đây?" Địch Áo sợ An Đông Ny và đám người Tái Nhân Hầu tước phát sinh hiểu lầm, vội vã thi triển mấy lần Phong Ưu Nhã chạy tới. Đám người Tái Nhân Hầu tước thấy Địch Áo quả thật nhận thức đối phương, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. "Ta tới giúp ngươi." Những người khác nghe thấy An Đông Ny nói tinh thần không khỏi rung lên một cái, một vị Phong hệ Võ Tôn chưa chắc có khả năng thay đổi chiến cuộc, nhưng không thể nghi ngờ người đó sẽ tăng cường sức mạnh cho phe bọn họ rất lớn. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net Địch Áo nhất thời không biết nên nói gì cho phải, từ khi nhận được tin tức trong miệng Đường Ân, trước đó đã nói chuyện An Đông Ny cho Ngõa Tây Lý nghe. Nếu không, một Phong hệ Võ Tôn xuất hiện ở trong trận doanh đối phương, Ngõa Tây Lý rất có thể sẽ xuất thủ giết chết An Đông Ny ngay lập tức. Địch Áo không ngờ rằng An Đông Ny sẽ chạy tới giúp mình, đối với Địch Áo đây đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng Đặng Khẳng là thủ hạ Tát Mỗ Nhĩ, dựa theo tính cách Đặng Khẳng, hắn tuyệt đối không đồng ý An Đông Ny làm như vậy. "An Đông Ny, chuyện này... thương lượng với Đặng Khẳng chưa?" Địch Áo chần chờ hỏi. "Ta đã đưa hắn đi rồi, chỉ cần hắn không chủ động quay trở lại chiến trường hẳn là không có nguy hiểm gì." An Đông Ny không trả lời trực tiếp vấn đề Địch Áo hỏi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]