Hoànghậu của ta.
Là“Ta”, không phải là “Trẫm” nha! Có ý gì đây?
GiangSơ Vi cảm thấy run rẩy, lông tơ dựng đứng. Khôngcần nghĩ, chỉ cần đơn giản là nhìn đến nụ cười của nam nhân này cũng biết hắnkhông có ý tốt, ánh mắt tên kia tựa như vừa tìm được một món đồ chơi vậy.
Bịcoi như một món đồ chơi, Giang Sơ Vi đương nhiên khó chịu, nhưng nàng hiện đanglà cá nằm trên thớt, nàng hiểu ở nơi này nàng thế đơn lực mỏng, hơn nữa đốiphương còn là hoàng đế, gần vua như gần cọp, những lời này nàng có nghequa. Hơn nữa, trong tìnhhình này còn chưa hiểu được nam nhân kia muốn làm gì, nàng đương nhiên chỉ cóthể cẩn thận quan sát.
Tựanhư hiện tại, Giang Sơ Vi trộm ngắm nam nhân ngồi bên cạnh, hắn mặc hoa phụcmàu tím, ống tay áo cùng vạt áo thêu rồng vàng, bên hông đeo ngọc bội phỉ thuý,đầu đội kim quan màu tím, nhìn thật sự nhã nhặn nho nhã, nhưng ánh mắt và khíphách cũng rất khiếp người, khiến người khác không dám khinh thường – nói trắngra thì chính là một con sói đội lốt cừu.
“Mặtngười dạ thú.” Giang Sơ Vi thực khinh thường thấp giọng phun ra bốn chữ.
HạHầu Dận tay cầm đũa ngà voi dừng lại, cho dù thanh âm nàng nói rất nhỏ, nhưnghắn tập võ vẫn có thể nghe rất rõ ràng. Xem ra nàng thật sự ghét hắn!
Níncười, hắn quay sang từ từ nói: “Hoàng hậu, nàng nói gì?”
GiangSơ Vi cứng đờ, ngẩng đầu lườm hắn. Quái lạ, thanh âm nhỏ như vậy mà hắn cũngnghe thấy?
“Hửm?Dung nhi có nói gì sao?” Thái hậu cũng nhìn về phía Giang Sơ Vi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-den-hoang-hau/1617032/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.