Giang Mi Ảnh không thích bị người khác nhìn chăm chú, mà ở đây lại còn là hai người đang nhìn cô chằm chằm không dứt.
Hoàng Như Như: “Vị này là ai vậy?”
“Biên tập của 《Khám phá Trung Quốc》, họ Giang.” Nói xong, Trịnh Lâm Thiên ân cần hỏi, “Chị Giang, chị tên là gì vậy?”
Giang Mi Ảnh nhỏ giọng trả lời: “Giang Mi Ảnh.”
“Gì cơ?” Trịnh Lâm Thiên không nghe rõ.
Hoàng Như Như trả lời thay cô: “Chị ấy bảo chị tên Giang Mi Ảnh, tai anh bị điếc à?”
“Giọng chị ấy quá bé.”
Trịnh Lâm Thiên rất tủi thân.
Cậu tiến đến bên bàn Giang Mi Ảnh, Giang Mi Ảnh vội vàng dịch vào trong góc, muốn cách xa cậu ta một chút. Ai ngờ Trịnh Lâm Thiên lại tưởng Giang Mi Ảnh lùi chỗ cho mình, thế là đặt mông ngồi xuống bên cạnh cô, cười hì hì hỏi: “Chị Giang, hôm nay chị tới quán bọn em làm gì vậy?”
Giang Mi Ảnh cúi đầu, cả khuôn mặt nhăn thành cái bánh bao, hối hận muộn màng.
Anh chàng này tại sao cư xử thân thiết thế, còn ngồi gần mình như vậy? Cô thật sự không thích người lạ ở sát mình như này một chút nào, cho dù đã là lần thứ hai gặp mặt.
Cô không biết phải giải thích như nào, liền nói: “Tìm ông chủ Hàn.”
“Sư phụ đang ở trên tầng, để em đi gọi anh ấy.” Trịnh Lâm Thiên rất nhiệt tình, đứng lên định ra cửa, xong lại nói với Giang Mi Ảnh: “À mà, chị Giang, công ty các người năng suất thật, hai ngày trước đăng Weibo thanh minh, số người tìm tới quán bọn em liền ít đi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dau-bep-than-yeu-cua-em/215651/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.