Đúng chín giờ tối, chỉ còn ba bàn thực khách, còn có Phương Lai Dương tới mua bữa khuya cho Miêu Miểu.
Hàn Đống tựa vào quầy, tay áo xắn tới khuỷu tay, anh nửa ngẩng đầu, một tay cầm điều khiển TV đổi kênh.
Cảnh tượng lúc chiều đã làm Hàn Đống khó chịu suốt cả buổi tối, không có cách nào hứng thú làm việc.
Bởi vì nhân viên của cửa hàng chi nhánh làng đại học đều là sinh viên làm thêm, tám giờ đã ngừng bán hàng, Trịnh Lâm Thiên tới cửa hàng chính hỗ trợ, Hoàng Như Như có buổi họp lớp buổi tối nên không tới.
Như một vị Phật lớn, Phương Lai Dương khoanh tay trước ngực, mặt âm trầm đứng dựa tường đối diện với Hàn Đống, từ góc độ của anh ta có thể thấy thấy được mấy nồi nấu nước kho qua cửa phòng bếp. Trịnh Lâm Thiên đang cúi đầu đóng gói những món anh ta gọi.
“Gần đây kinh doanh tốt chứ?” Phương Lai Dương buồn chán hỏi.
Hàn Đống gật đầu: “Ừ.”
Đối phương trả lời không phối hợp chút nào làm bầu không khí yên lặng năm giây.
Nhận thấy bầu không khí xấu hổ, Hàn Đống nghiêng đầu liếc nhìn anh ta, bổ sung: “Miêu Miểu không ca thán muốn giảm cân với anh nữa à?”
Anh thấy rất kỳ quặc, Miêu Miểu suốt ngày kêu gào béo quá muốn giảm béo, tại sao Phương Lai Dương thân là người yêu lại còn thỉnh thoảng mua bữa ăn khuya cho cô, thế là ý gì?
Phương Lai Dương gật đầu, nói: ” Vào giờ này là cô ấy lại kêu đói.”
Ngụ ý là không nỡ bỏ đói cô.
Hàn Đống “Ồ” một tiếng, ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dau-bep-than-yeu-cua-em/1165482/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.