Từ Tiểu Hà hiểu ý của Triển Nhược Trần, lập tức bỏ Đoạn Phương Cô xuống ngựa, vội cởi chiếc áo đen trên người cô ta ra, rồi mặc vào.
Cổ Tự Ngạn liền trói ngược hai tay Đoạn Phương Cô lại, Từ Tiểu Hà cởi tiếp chiếc quần trắng của Đoạn Phương Cô ra!
Đoạn Phương Cô không phẫn nộ, ngược lại còn cười, nói :
- Triển Nhược Trần, ngươi uổng phí tâm cơ rồi!
Triển Nhược Trần lạnh giọng :
- Thật không?
Phía bên kia, tiếng vó ngựa đã phi dồn dập ở trên bờ đê...
Triển Nhược Trần vội bảo bọn Nguyễn Nhị :
- Bỏ Đoạn Phương Cô vào trong bao, các người vào ẩn lánh trong bờ rừng, đợi bọn ta đi xa, các người lập tức chạy thẳng về Trường Xuân sơn, không cần phải theo ta!
Nguyễn Nhị ôm quyền đáp :
- Xin Thiếu chủ thận trọng, bọn thuộc hạ tạm thời lẩn tránh!
Cổ Tự Ngạn bỏ Đoạn Phương Cô vào trong bao đặt lên trên ngựa mình.
Nhóm Bát vệ Phi Long đem Đoạn Phương Cô vội lẩn tránh vào trong rừng rậm.
Triển Nhược Trần nhảy lên ngựa, vung dây cương, hai con ngựa chậm rãi bước đi.
Từ Tiểu Hà mở búi tóc ra xõa xuống che nửa mặt, ngồi trên lưng ngựa, trông giống như Đoạn Phương Cô!
Toán đại hán xuất hiện ở bờ đê, vừa thấy hai người, liền la hét thúc ngựa đuổi theo...
Triển Nhược Trần phì cười miệng hét một tiếng, tay trái kéo ngựa của Từ Tiểu Hà đang cưỡi, phi đi như bay...
Triển Nhược Trần lại cho ngựa phi ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-sat-thu/3249483/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.