– Thiếp mời. Thủ vệ cửa ra vào hết sức quen thuộc thu thiếp mời, dường như đã làm trăm ngàn lần. Ân, đây là việc khó có thể hình dung. Lăng Hàn đưa thiếp mời ra, người kia vừa thấy, vội vàng cung kính nói: – Thì ra là Hàn Thiên Đế đến! mời, mời! Hắn lại bảo người khác tiếp nhận vị trí của mình chính mình tự mình mang theo ba người Lăng Hàn đi vào trong, sắp xếp Lăng Hàn ngồi ở vị trí gần chủ vị. Sau một phen chiêu đãi, hắn mới lui xuống. Đại Hắc Cẩu sờ cằm, nói: – Theo Cẩu gia thấy, chỉ sợ hôm nay có họa sát thân. – Vì sao? Tiểu Thanh Long đúng lúc hỏi thăm, vai phụ chuyên nghiệp. – Ngươi xem, Tiểu Hàn tử tham gia mấy trận hôn lễ, căn bản đều là cướp dâu kết thúc không thiếu giết chóc.
Đại Hắc Cẩu trêu chọc nói. – Cho nên, bản tọa hoài nghi, hôm nay đi qua, vị Huyền Linh Đại Đế này sẽ có mái tóc xanh mơn mởn. Lăng Hàn xem thường, ngươi ngứa da? Không ít người tới, nhưng trừ ba người ra Lăng Hàn, cao nhất chỉ là Thánh Nhân. Đại Đế sẽ tham gia hôn lễ cưới thứ một trăm vạn của ai đó? mặc dù đây là ý nghĩa phá kỷ lục. Hơn nữa, cho dù là đám Thánh Nhân cũng yên tĩnh, càng không có hưng phấn. Dù sao, loại hoạt động này tham gia hơi nhiều, bình quân mười năm một lần, tập trung lại, có khả năng một năm hai ba lần, còn có gì kích thích sao? – A, vì cái gì ba vị ngồi ở đó? Có người nhìn sang ba người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669756/chuong-5337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.