Lăng Hàn lắc đầu: – Đạo bất đồng, bất tương vi mưu! Hắn có ý nghĩ khác biệt, hoàn toàn không cần hủy diệt thế giới này thay vào đó, mà là tự thành một thế giới. Giống như cây liễu, hoàn toàn không cần chặt nó đi, mà là bẻ cành của nó sau đó trồng xuống đất, có thể làm cho nó mọc rễ nảy mầm, trở thành một gốc cây mới. Đương nhiên, Lăng Hàn cũng không thể khẳng định, cho dù hắn tự thành thiên địa, hắn có thể đối kháng lực lượng thiên địa áp súc còn nguyên điểm hay không. Nhưng mà, hắn tình nguyện thử một lần. Đây là điểm khác biệt giữa hắn và lão Thần thú. Hai người không nói thêm gì nữa, chỉ có kịch chiến. Lão Thần thú không ngừng diễn hóa năng lực hắn vừa có, khi độ thuần thục tăng lên, chiến lực của hắn càng khủng bố. – Tìm ra ngươi rồi! Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, hắn xông thẳng vào một lão Thần thú, song quyền tấn công liên tục.
– Thì tính sao? Lão Thần thú hừ một tiếng, thực lực của hắn còn trên cả Lăng Hàn, cho nên, dù bị phát hiện chân thân thì sao? Nhưng vì càng quen thuộc năng lực của hắn, hắn lập tức thu hồi phân thân đầy trời, chỉ cần lại huyễn hóa một lần, Lăng Hàn sẽ phí nửa ngày mới có thể tìm được hắn. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên sau lưng Lăng Hàn xuất hiện đôi cánh hỏa diễm. Phượng Dực Thiên Tường! Thân hình của hắn bỗng nhiên gia tốc, hắn bắt lấy lão Thần thú. – Ngươi muốn chết sao? Lão Thần thú khinh thường, hắn không phải đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669736/chuong-5317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.