Mới lên cao không quá vạn trượng, Lăng Hàn đã không thể không lui lại.
Không kiên trì được, lòng bàn chân của hắn đã máu thịt be bét, lại cậy mạnh cứng rắn, bảo đảm chân
của hắn sẽ bị mài đi, sau đó là mắt cá chân, đùi, thân thể sẽ bị mài sạch.
Hắn thối lui đến chân núi, Thạch Đầu Nhân cũng như thế, nó ngây ngốc đứng bên cạnh nó.
– Để ta nhìn chân của ngươi.
Lăng Hàn nói.
Nhưng Thạch Đầu Nhân không phản ứng chút nào, nó nhưng nghe không hiểu Lăng Hàn.
Ách.
Lăng Hàn ngồi dưới đất, vểnh hai chân lên.
Thạch Đầu Nhân học theo, nó ngồi xuống và vểnh chân lên.
Hai chân của nó cũng thay đổi hình dạng, dưới chân bị khoét ra một lỗ.
Tê, nơi này thật đáng sợ, hắn và Thạch Đầu Nhân đều không may.
Đến lúc này, Lăng Hàn mới nhận ra việc đáng sợ khi tiến vào vực sâu nguyên thủy.
Trước đó là thiên địa phong bạo, mặc dù đáng sợ nhưng có thể lẩn tránh, nhưng nơi này, muốn thông
qua cần phải đi từng bước tiến lên.
Khó trách nói nơi này Đại Đế cũng có thể tiến vào nhưng khó ra.
Hơn nữa, nơi này còn chưa phải nơi hạch tâm của vực sâu nguyên thủy.
– Không vượt qua được sao?
Lăng Hàn nhìn núi đá vắt ngang trước mặt và cau mày.
Hắn cũng không phải người tùy tiện chịu thua.
– Vừa vặn, ta có thể dùng ma luyện ý chí và tâm cảnh.
Vận chuyển Thập Tu thuật, vết thương dưới chân từ từ khôi phục, sau khi nghỉ ngơi, hắn bắt đầu leo
núi
Thạch Đầu Nhân không khôi phục bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669653/chuong-5234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.