Chương trước
Chương sau
– Tiểu Hàn tử, ngươi gặp quỷ?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
– Hay là nhìn thấy mỹ nữ tắm, làm cho ngươi trợn mắt nhìn?
Tiểu Thanh Long cũng hỏi.
Đương nhiên, bọn họ đều dùng thần thức truyền âm hỏi.
Lăng Hàn lắc đầu, cũng lao thẳng vào bên trong, ông, sát khí xung kích phát động.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, Bán Thánh có thể ngăn cản một ý niệm của hắn hay sao?
Ba, tên Cửu Vương kia lập tức hôn mê.
Hưu hưu hưu, Hầu ca nhảy vào trong:
– Đây chính là tiên dược Thủy Nguyên?
Bọn họ nhìn tiên dược trong tay Cửu Vương, tất cả đều lộ ra vẻ tò mò.
Lăng Hàn gật đầu:
– Nhưng mà, làm ta không nhịn được xuất thủ lại không phải vì gốc tiên dược này,
– A, tiểu tử ngươi đổi tính?
Đại Hắc Cẩu lập tức kỳ quái nói, còn muốn vươn tay sờ trán Lăng Hàn.
– Ra, để Cẩu gia nhìn xem, ngươi có bị sốt hay không!
– Đi!
Lăng Hàn phất phất tay.
– Cửu Vương này giống như đúc Cửu Vương ta gặp lúc trước.
A?
Ba người Hầu ca nhìn nhau, cũng lộ ra vẻ kỳ quái.
Phải biết, Cửu Vương trước đó đã chết rồi.
– Có phải huynh đệ hay không?
Đại Hắc Cẩu phỏng đoán nói.
– Có lẽ Chân Long Đại Đế là người nhớ chuyện xưa, biết rõ cửu đồ đều chết, cho nên nhận đệ đệ hoặc
con trai của bọn họ làm đệ tử.
Lăng Hàn lắc đầu:
– Ngươi không còn không hiểu ý ta, ta nói là, hai người này giống nhau như đúc.
– Ngay cả thần hồn cũng như thế sao?
Hầu ca hỏi.
– Ừm.
Lăng Hàn gật đầu.
Tê!
Đám người Hầu ca hít khí lạnh, việc này thật bất khả tư nghị.
Thế gian không có hai đóa hoa giống nhau, cũng không có hai linh hồn giống nhau.
Tướng mạo có thể giống, thậm chí các cường giả như Lăng Hàn có thể ngụy trang thành người khác,
nhưng mà, linh hồn không thể mô phỏng giống như đúc, cho dù Lăng Hàn nắm giữ Diễn Hồn thuật
cũng có khả năng bị người cảnh giới cao hơn khám phá.
Cho nên, cho dù Cửu Vương tu hành bí pháp cùng loại như Diễn Hồn thuật, nhưng cảnh giới Lăng Hàn
cao hơn, hắn làm sao giấu diếm Lăng Hàn?
Lại nói, đối phương cũng không cần thiết làm như thế.
Làm gì, sợ người như Lăng Hàn giả mạo sao? Nếu thật muốn giả mạo, vì sao hắn lại là Bán Thánh?
Hoàn toàn khó nói nổi đúng không?
– Cho nên, đây chính là Cửu Vương, nguyên lai là cùng một tên!
Đại Hắc Cẩu nhấn mạnh một lần.
– Đúng thế.
Lăng Hàn gật đầu.
– Nhưng người chết, linh hồn tiến vào âm phủ, xóa đi tất cả ký ức, hoàn toàn không còn quan hệ với
dương gian.
Tiểu Thanh Long cướp lời nói.
Lăng Hàn trầm ngâm một cái, lo lắng nói:
– Đây chính là vực sâu nguyên thủy.
Vực sâu nguyên thủy, nơi thiên địa sinh ra, cho nên, bên ngoài có dương gian, âm phủ, nhưng ở nơi này
lại là hỗn độn.
Nơi này đã không phải là dương gian, cũng không phải âm phủ, nhưng vừa là dương gian, lại là âm
phủ.
Cho nên. . . Người chết đều có thể trùng sinh sao?
Bốn người nhìn nhau, cái gọi là trường sinh có quan hệ với chuyện này sao?
– Có phải Chân Long Đại Đế cũng phục sinh như thế?
Đột nhiên Tiểu Thanh Long nói, đối với chuyện này, nó rất để bụng.
Nếu là thế, là ai làm?
Tiểu Thanh Long có thể khẳng định trăm phần trăm, khi đó Chân Long đã hóa đạo.
Phải biết, Đại Đế hóa đạo, linh hồn sẽ kết hợp với thiên địa, bởi vì Đại Đế quá mạnh, không có khả năng
tiến vào âm phủ.
Đã như vậy, chẳng lẽ có ai cướp đoạt linh hồn Chân Long trong tay thiên địa đại đạo hay sao?
Nếu thật mạnh như thế, chỉ cần một ý niệm là có thể trấn áp thiên địa, còn chơi cái rắm!
Lăng Hàn lấy tiên dược Thủy Nguyên tiên đi, sau đó chờ Cửu Vương tỉnh lại.
Cửu Vương mơ mơ màng màng tỉnh lại, thời điểm nhìn thấy bốn gương mặt xa lạ thì hắn giật mình, vội
vàng nói:
– Các ngươi là ai?
Hắn còn muốn phát ra thần thức chấn động cảnh báo, nhưng tu vi bị Lăng Hàn giam cầm hoàn toàn, tự
nhiên không có khả năng phát ra bên ngoài.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
– Tiểu Cửu, ngươi biết ta không?
– Ngươi là ai?
Cửu Vương nhìn Lăng Hàn, vẻ mặt mờ mịt.
A, đây không phải ngụy trang ra, mà là thật không biết.
Nếu không, hắn bị Lăng Hàn “thất thủ” giết chết, hắn làm sao có thể không bộc lộ chút oán niệm nào?
– Được rồi!
Lăng Hàn vươn tay, hắn đặt tay lên trán Cửu Vương, trực tiếp sưu hồn.
– A. . .
Cửu Vương hôn mê lần nữa.
Một lát sau, Lăng Hàn thu tay về, hắn rất ngạc nhiên.
Hắn phát hiện, ký ức của Cửu Vương chỉ có thời gian vài trăm năm, hắn vẫn tu hành trong thành Chân
Long, về sau thì bị Chân Long Đại Đế thu làm môn đồ, cả cuộc đời chỉ vượt qua trong tu luyện.
Chuyện này. . . Không hề có điểm nào không hài hòa, nhưng cũng đầy cổ quái.
Thực sự có người trùng sinh Cửu Vương, nhưng cũng không phải là trực tiếp sống lại, mà là bắt đầu từ
hài nhi… Không đúng.
Trong trí nhớ của Cửu Vương không có tuổi thơ.
Muốn nói không nhớ ra chuyện lúc nhỏ thì dễ hiểu, nhưng mà, chỉ có ký ức lúc trưởng thành, ngươi
cảm thấy có quỷ dị hay không?
Đột nhiên sắc mặt Lăng Hàn biến thành cổ quái, hỏi:
– Các ngươi gặp qua đứa trẻ nào trong thành không?
– Không có.
– Không có.
Hầu ca bọn họ đều lắc đầu, cũng không hiểu tại sao Lăng Hàn hỏi chuyện này.
– Trong trí nhớ của Cửu Vương không có bất cứ hình ảnh tuổi thơ nào.
Lăng Hàn nói.
– Tê!
Đám người Hầu ca thông minh cỡ nào, lập tức hiểu vì cái gì Lăng Hàn hỏi như vậy.
– Tòa thành này căn bản không phải phát triển tự nhiên, mỗi người đều là khôi lỗi!
Không có tuổi thơ, “sáng tạo” ra một người trưởng thành, vận mệnh của mỗi người không giống nhau,
có thành môn đồ Đại Đế, có thành hộ vệ Thánh cấp, có người là khổ công đào quáng.
– Chờ một chút!
Đột nhiên Đại Hắc Cẩu ra hiệu mọi người không nên nói.
– Các ngươi nói, có phải vị Chân Long Đại Đế này cũng giống như thế hay không?
Thời điểm nó nói ra câu này, nó còn nhìn Tiểu Thanh Long một chút, dù sao gia hỏa này rất mẫn cảm.
– Rất có thể.
Lăng Hàn gật gật đầu, Tiểu Thanh Long vô cùng khẳng định cùng xác định, Chân Long tuyệt đối đã hóa
đạo, mà sự thật cũng chứng minh, vị Chân Long Đại Đế này có chiến lực không bằng Đại Đế bình
thường.
Cho nên, nếu như vị Đại Đế này thật sự được sáng tạo ra, vậy thì có thể giải thích.
Sáng tạo ra, vậy khẳng định không bằng bản thân mình tu luyện.
Nhưng mà, chuyện này cũng rất khủng khiếp.
Đại Đế có thể được sáng tạo ra?
Cho dù Đại Đế yếu nhất cũng có thể nghiền ép cửu thiên thập địa, mạnh đến mức đáng sợ.
Bên trong vực sâu nguyên thủy có tới ba mươi sáu thần thú Đại Đế.
Đúng, đều là như vậy sao?
Lăng Hàn không nghĩ tới hình ảnh trong lông vũ Thanh Loan, một Thần thú không biết tên xuất hiện
trong Thần thú mộ địa.
Việc này nhất định có liên quan, nhưng cụ thể là cái gì?
Lăng Hàn nhức đầu, hắn nắm giữ tư liệu không nhiều, thật là khó mà suy đoán.
Hơn nữa, chân tướng chuyện này có khả năng kinh thiên động địa.
Vô Nhai Đại Đế nói, bên trong vực sâu nguyên thủy có nguy cơ đáng sợ, có thể uy hiếp thiên địa tồn
vong, có thể có liên quan tới việc này hay không?
– Thực lực không đủ!
Lăng Hàn nói từ đáy lòng, nếu không, hắn hoàn toàn có thể đi một mạch xông vào tiến sâu trong vực
sâu nguyên thủy, cũng hỏi thăm Vô Nhai Đại Đế rõ ràng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.