– Ta ở đây, ngươi đánh chết ta đi.
Lăng Hàn khiêu khích.
Ở phương diện này, hắn thật sự rất có thiên phú, đương nhiên, Đại Hắc Cẩu cũng là thầy tốt bạn hiền.
Thích Cương cười lạnh:
– Không cần ta xuất thủ, nếu ngươi đã tới nơi này còn muốn sống đi ra ngoài? Kết quả của to gan lớn mật chính là chết không có chỗ chôn!
Lăng Hàn lắc đầu:
– Ngươi chỉ đánh nhau bằng miệng hay sao?
– Giết hắn!
Thích Cương lạnh lùng nói, hắn khinh thường xuất thủ, thân là đệ nhất Phật tử, hắn tự nhiên ngạo khí mười phần.
– Tuân pháp chỉ!
Thánh Nhân ngũ tinh gật đầu, hắn lại tăng chiến lực lên, tiếp tục công kích Lăng Hàn như điên.
Lăng Hàn tùy ý chống đỡ, hắn hờ hững, kì thực trong thức hải của hắn đang sinh ra biến hóa to lớn.
Hạt giống thánh hỏa đã hấp thu đầy đủ năng lượng, cũng tiến vào trạng thái hồi phục ngắn ngủi, một khi bộc phát sẽ sinh ra lực lượng kinh người
Thắp sáng Thánh hỏa!
Cho nên, hiện tại hắn cũng không có toàn lực ứng phó chiến đấu, mà hắn đang suy nghĩ làm sao khôi phục lại thật nhanh.
Dù sao đây chính là Phật thổ, có một thượng cổ Đại Đế.
Dù Lăng Hàn thành Thánh, đối mặt một vị Đại Đế, hắn vẫn nhượng bộ lui binh!
Oanh! Oanh! Oanh!
Thánh Nhân ngũ tinh công kích càng lăng lệ, Thánh Nhân đánh Tôn Giả, hắn vẫn không thể giải quyết chiến đấu thật nhanh, việc này làm hắn mất thể diện.
Cho nên, nhất định phải mau chóng xử lý Lăng Hàn.
Nhưng mà, Lăng Hàn đã sớm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669552/chuong-5133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.