Ta muốn đi ngủ!
Nhan Nghiên trợn mắt há hốc mồm.
Đầu tiên, nàng căn bản không có chuẩn bị nghe Lăng Hàn cự tuyệt, thứ hai, lý do cự tuyệt càng tùy ý.
Ngươi buồn ngủ?
Ngươi ngủ ngon lắm, ai không cho ngươi ngủ, ngươi ngủ đêm không đủ, còn muốn ngủ ngày?
Gia hỏa này muốn dựa vào Thực Linh Thể, cho nên vô tâm tu luyện, ngược lại chỉ cần hấp thu năng lượng là có thể đột phá.
Nếu như vậy, người này tiền đồ không nhiều, lòng dạ, cách cục cũng quá nhỏ.
Nhưng Nhan Nghiên vẫn còn có chút không cam lòng, nàng chính là đệ nhất mỹ nhân của thành Phúc Long, thế mà bị người ta cự tuyệt, nàng không tức hây sao?
Hơn nữa, nàng có thể khẳng định, Lăng Hàn tuyệt đối không phải lấy lui làm tiến, cố ý cự tuyệt treo khẩu vị của mình —— tâm tình thản nhiên như thế là sự thật.
Không được!
Tính tình đại tiểu thư của nàng bộc phát, lập tức nói:
– Ta xưa nay không tiếp nhận cự tuyệt, buổi sáng ngày mai ta sẽ tới đpón ngươi!
Dứt lời, nàng quay người rời đi.
Lăng Hàn gãi gãi đầu, hắn có vẻ không hiểu, ngươi là người nào?
Được rồi, trở về đi ngủ.
Cảnh giới của hắn không cần tu luyện, hạt giống thánh hỏa cần lượng lớn năng lượng mới có thể “nảy mầm”, cho nên, hắn cần làm chính là tiến vào Chúng Sinh trì.
Nhưng hắn nằm ngủ không bao lâu đã bị người đánh thức.
Lại là Chúc Dương Châu.
– Ta nhớ được đã cảnh cáo ngươi, thứ không thuộc về ngươi, tuyệt đối không nên ôm lấy huyễn tưởng.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669523/chuong-5104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.