Trương Hàn Quân lại là một thiên tài!
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp thôn nhỏ, trở thành đề tài người người trà dư tửu hậu nói chuyện, cho dù Triệu Kiếm là thiên tài, người khác ngẫu nhiên mới nói tới một câu.
Việc này càng làm Triệu Kiếm tức giận đến mức muốn giết người, nhưng bây giờ đi đối phó Lăng Hàn, Lý Vân là người đầu tiên không đáp ứng.
Hắn chỉ có thể tạm thời nuốt tức giận vào bụng, cũng tự nhủ, tư chất của hắn cũng không kém, chỉ cần tiến vào võ quán cố gắng tu luyện, hắn vẫn có thể giẫm “Trương Hàn Quân” dưới chân.
Hắn và Lăng Hàn đều có thời gian một buổi tối chuẩn bị, rạng sáng ngày thứ hai, bọn họ đã đi theo Lý Vân vào thành, bái vào võ quán.
Cùng một đêm, trong nhà tranh rách nát của Lăng Hàn có rất nhiều khách đến thăm.
Tất cả mọi người không ngốc, Lăng Hàn sau này tất nhiên sẽ thành đại nhân vật, hiện tại không nịnh bợ, sau này còn có cơ hội không?
– Hàn Quân, ta đã sớm nhìn ngươi không phải vật trong ao, một ngày nào đó sẽ hóa phàm thành long!
– Đây gọi là ba năm không hót, vừa hót tất kinh người.
– Đến, đây là quần áo Liễu di dệt cho ngươi, ngươi mang theo, qua một thời gian nữa, thời tiết sẽ chuyển lạnh.
Những hàng xóm này ai cũng hỏi han ân cần, hận không thể thu hắn làm con nuôi.
Lăng Hàn chỉ cười nhạt, nếu những người này sau này biết rõ, hắn căn bản không phải là Trương Hàn Quân, không biết vẻ mặt của bọn họ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669519/chuong-5100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.