– Lại một gia hỏa tự rước lấy nhục.
– Dạng người này quá nhiều, không cần chú ý.
– Ồ!
Thấy Lăng Hàn đáp xuống, mọi người cho rằng hắn sẽ bị phản chấn trở về, nhưng mà, Lăng Hàn xuyên qua không trở ngại.
– Móa, lại một kẻ trang bức.
Có người không cam lòng.
– Không, hắn khỏi phải trang bức.
Người bên cạnh nói.
– Vì cái gì?
– Bởi vì hắn là Lăng Hàn!
Tin tức truyền ra, mọi người đều chờ mong.
Thật nhiều người tới đây không phải vì muốn nhìn thấy Lăng Hàn sao?
Đó là thiên kiêu số một được công nhận, ngay cả thế hệ hoàng kim cũng chỉ có thể trố mắt nhìn theo.
Vương giả thế hệ trẻ tuổi bị trời đố kị, bị vây ở Giáo Chủ, làm sao có thể không làm người ta thổn thức.
Rất nhiều người vẫn không tin đây là sự thật, muốn tận mắt nhìn thấy rõ ràng chứ.
Lăng Hàn vẫn là Lăng Hàn năm đó sao?
– Không nghĩ tới, hắn thực sự dám đến!
– Hắn không có can đảm như vậy sẽ thẹn vơi thanh danh vương giả.
Tất cả mọi người đều chờ mong, bọn họ chờ thấy vương giả vẫn lạc hay vương giả trở về?
– Lăng Hàn, mặc dù ngươi sẽ vĩnh viễn rời khỏi sân khấu lịch sử nhưng không thể không nói, ngươi vẫn có can đảm.
Một tên Đế tử nói.
Ngưu Ma Đế tộc Ngưu Chính Dương, thế hệ bạch ngân.
Lúc nào thế hệ bạch ngân dám nói thế với hắn rồi?
Lăng Hàn cười ra tiếng, tu vi của hắn chỉ tạm thời bị giam cầm ở cấp Giáo Chủ, cũng không phải cảnh giới giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669414/chuong-4995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.