Từ Kiến Sơn sững sờ, sau đó cười ha ha.
Hắn lắc đầu:
– Ngươi cho rằng ngươi là ai?
Ngươi là Tôn Giả sao?
Nếu không phải Tôn Giả, ngươi dựa vào cái gì phách lối như vậy?
Bọn họ có năm người, mỗi người đều là Giáo Chủ cửu tinh, hơn nữa hắn còn là thế hệ hoàng kim, có thể nói, lấy hắn cầm đầu, bốn đại Giáo Chủ làm phụ, chiến lực như vậy tuyệt đối có thể nói đủ nghiền ép cấp Giáo Chủ, đơn thương độc mã, ai có thể so sánh với hắn?
Lăng Hàn đưa bọn họ vào bẫy?
Nói giỡn, một con cừu đặt bẫy sư tử, làm sao có thể trở thành đối thủ của sư tử?
– Chết đi!
Hắn hét lớn một tiếng và giết tới gần Lăng Hàn.
Chậm sợ sinh biến, dù sao nơi này âm hồn quá nhiều.
Bốn lão Giáo Chủ cũng không có bất kỳ do dự gì, lập tức đi theo.
– Đường đường thế hệ hoàng kim, còn cần lấy nhiều khi ít?
Lăng Hàn cười nói, hắn vừa hoạt động tay chân và lui về phía sau.
– Hừ, ai có rảnh lãng phí thời gian trên thân ngươi?
Từ Kiến Sơn cười lạnh, không trúng phép khích tướng của Lăng Hàn.
Nhưng mà, Lăng Hàn lui lại, lúc này có vô số âm hồn lao lên, từ đó năm người Từ Kiến Sơn bị lâm vào vùng vây trùng điệp. Đương nhiên, Lăng Hàn cũng như thế, hắn đối mặt với quá nhiều âm hồn.
– Cút đi!
Từ Kiến Sơn quát to, hắn xuất ra từng quyền đáng sợ thắp sáng tinh không tối tăm.
Không hổ là thế hệ hoàng kim, hắn vận dụng quy tắc rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669404/chuong-4985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.