Hầu ca gật đầu, hắn vung côn sắt ép hai Đế tử bức lui, sau đó phát động Phượng Dực Thiên Tường tới bên cạnh Lăng Hàn.
Hắn xé mở không gian và cùng Lăng Hàn rời đi.
Vào lúc tiến vào hư không, Lăng Hàn cười nói với Trì Mộng Hàm, còn nhiều thời gian, ở Đông Lâm Đế tộc chờ ta.
Trì Mộng Hàm cũng gật đầu, ánh mắt kiên định.
Sau đó Lăng Hàn và Hầu ca biến mất trong nháy mắt, một đạo thánh uy tràn ngập, chỉ thấy không gian bị xé rách, một lão giả áo xanh đi ra.
Tử Vi Đế tộc Quý Thủy Thánh Nhân.
Hắn cảm ứng một chút, không cần có người nhắc nhở, hắn lập tức lấy tay thăm dò khu vực bị Hầu ca xé rách.
– Muốn chạy?
Oanh, bàn tay của hắn đánh vỡ không gian và dò xét hư không.
Nhưng mà, một lúc sau, hắn cau mày, hắn thu hồi bàn tay, bàn tay ít đi một nửa.
Tê!
Mọi người nhìn thấy liền khiếp sợ.
Thánh Nhân công kích bị cản lại?
Quý Thủy Thánh Nhân thu hồi pháp tướng, hắn nhìn vết máu trên tay trái.
Trái tim mọi người đập mạnh, Thánh Nhân đã bị thương.
Trời ạ, Lăng Hàn và Hầu ca đã có thể làm Thánh Nhân bị thương, mặc dù chỉ là một vết thương nhẹ.
Bọn họ thực tế nghĩ mãi mà không rõ, cho dù Hầu ca nghịch thiên, dù sao cũng chỉ là Tôn Giả tam tinh, cách Thánh cấp xa vạn dặm, làm sao có thể làm bị thương Thánh Nhân?
Quả thực đang nằm mơ!
Nếu như những người này biết rõ trong tay Lăng Hàn có năng lượng ngọc thạch, khi nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669381/chuong-4962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.