Lăng Hàn vẫn không trả lời, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời..
Xèo, một bóng người phá không bay tới, sau đó bỗng nhiên rơi xuống đất.
Sát khí đáng sợ sôi trào như thực chất, làm cho lòng người lòng sợ hãi.
Đây là nam tử trung niên mặc khôi giáp, trên mắt trái có vết sẹo, từ đó làm hắn tăng thêm khí chất bưu hãn.
Hắn khoác áo choàng đỏ thẫm, gió đêm thổi áo bay múa, thần uy lẫm liệt.
Hoành Thiên đại tướng quân, Thích Long Đồ.
– Bái kiến Đại Tướng Quân!
Lập tức, những người học viện kia, bao quát Lưu Lạc đều quỳ trước Thích Long Đồ.
Vị này là Hóa Linh Chân Quân!
Hóa Linh cảnh, cho dù đặt ở nơi nào cũng có thể goi là cường giả, nắm giữ nơi sống yên ổn.
Thích Long Đồ nhấc tay, ra hiệu mọi người đứng dậy, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.
Vừa mới nhìn, hắn kinh hãi.
Hắn nhìn không thấu Lăng Hàn.
Làm sao có thể chứ?
Người trẻ tuổi này huyết khí tràn đầy, sức sống kinh người, đó là trẻ tuổi chân chính, có khả năng chỉ mấy trăm tuổi.
Nhưng chỉ mấy trăm tuổi đã có tu vi Hóa Linh cảnh, ngồi ngang hàng cùng mình?
Việc này làm Trần Phong Viêm biết rõ khẳng định sẽ ung dung nói, ngồi ngang hàng không là gì, có khả năng cả đời không thể ngồi chung với nhau.
– Thật không nghĩ tới, ngươi trẻ tuổi đã tu hành tới Hóa Linh cảnh!
Thích Long Đồ mở miệng, lời nói không giận tự uy.
Mọi người đều giật mình, cái gì, Lăng Hàn là Hóa Linh cảnh!
Người khác có khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669363/chuong-4944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.