Lăng Hàn nằm ngáy o o.
Hắn tiến vào một cái mộng cảnh, chân thực đến mức làm hắn khó phân biệt.
Trong mộng, hắn từ một tiểu võ giả cất bước, không ngừng trưởng thành, đạt đến đỉnh phong, một lần lại một lần, không ngừng lặp lại.
Nhưng trong giấc mộng này, hắn cũng không phải trải qua đều thuận lợi.
Có đôi khi hắn vừa mới bước vào Trúc Cơ đã bị oanh sát, có lúc hắn trở thành Thánh Nhân.
Lăng Hàn thử đủ loại phương pháp tu hành, có rất nhiều không làm được, có con đường đi thông làm hắn mở rộng tầm mắt.
Hắn đang đi ra con đường của mình, loại mộng cảnh chân thật như thế có trợ giúp rất lớn, nó nói cho hắn biết, hắn đi dọc theo con đường này sẽ tiết kiệm không biết bao nhiêu thời gian, không cần đi nhầm.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lăng Hàn mơ màng tỉnh lại.
Tu vi của hắn không tăng lên, thần thức cũng giống như thế, nhưng Lăng Hàn lại có cảm giác chiến lực của hắn lại mạnh lên.
Bởi vì hắn đã đi ra con đường của mình, lại đi tới mấy phần.
Hắn bò dậy, trong phòng không còn lão giả áo xám, chỉ có bầu rượu như cũ, giống như chứng minh việc Lăng Hàn uống say đều là sự thật.
– Lão nhân gia là người thế nào?
Lăng Hàn cảm thấy bên trong thế giới này có vô số cường giả vượt qua sức tưởng tượng của hắn, từ khi Đa Gia Phật xuất thế, cường giả đỉnh cao liên tục hiện thân, Âm Hà chi chủ, Huyết Hải chi chủ, còn có không ít cường giả tuyệt thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669326/chuong-4907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.