Nhưng mà, hiện tại thanh niên áo đỏ không tâm tình chú ý vấn đề tu vi, mà là lo lắng tính mạng của mình.
Bây giờ đối phương muốn lấy mạng của mình dễ như trở bàn tay.
Hóa Linh Chân Quân muốn giết Chân Ngã cảnh, không phải chuyện nhấc tay hay sao?
– Tha mạng!
Hắn miễn cưỡng quỳ xuống, lại ngẩng đầu nhìn lên Lăng Hàn.
Mặt mũi?
Trước mặt tính mạng, mặt mũi tính là cái gì?
Lăng Hàn mỉm cười:
– Giao lôi đình tinh thạch ra đây.
Khốn kiếp, bị đánh cướp ngược lại.
Thanh niên áo đỏ bất đắc dĩ, hắn giao pháp khí không gian cho Lăng Hàn.
Hắn thật sự hối hận.
Lăng Hàn dùng thần thức quét qua, nha, bên trong lại có bảy mươi chín viên lôi đình tinh thể.
– Cám ơn.
Hắn cười nói.
Thanh niên áo đỏ khóc không ra nước mắt, lúc này mất cả chì lẫn chày.
Đúng lúc này, thân hình Lăng Hàn khẽ động và biến mất.
Lúc này thanh niên áo đỏ mới xác định Lăng Hàn không có giết mình, hắn ngã ngồi dưới đất, trái tim đập mạnh.
Nguy hiểm thật nguy hiểm thật, cuối cùng vẫn có thể bảo vệ tính mạng
Hắn sinh ra tâm tình may mắn, Lăng Hàn hoàn toàn có thể giết chết hắn, hiện tại chỉ cướp sạch của hắn mà thôi.
Từ điểm đó mà nói, Lăng Hàn nhân từ cỡ nào.
Nghĩ như vậy, trong lòng của hắn không còn oán hận Lăng Hàn.
Lăng Hàn cất bước đi khắp nơi tìm kiếm lôi đình tinh thể.
Trên đảo có nhiều người như vậy, hắn khẳng định gặp được những người khác, chỉ có gặp mặt rồi vượt qua, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669287/chuong-4868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.