Thanh Mộc Thánh Nhân bước đi, chỉ thấy có ánh sáng màu xanh tỏa thành đại đạo bay vào trong ma vụ.
Ánh sáng thần thánh không gì sánh bằng, cho dù là ma vụ cũng không cách nào áp chế, có thể nhìn thấy rất rõ ràng, bên trong ma vụ có tảng đá, cây cối, cũng không phải khu vực hoang vu.
– Thánh Chủ xuất thủ, Thánh dược tất nhiên sẽ rơi vào tay Thánh Chủ.
– Các ngươi còn không tranh thủ thời gian tản?
Có mười mấy tên đệ tử hộ tống Thanh Mộc Thánh Nhân đi tới đây, bọn họ tràn ngập lòng tin vào Thánh Nhân nhà mình, cũng cao ngạo nói với đám người.
– Đi thôi đi thôi.
Đúng thế, lưng tựa một vị Thánh Nhân, có tư cách phách lối như vậy.
Ba người Lăng Hàn nghe được có Thánh Nhân tới, bọn họ cũng chạy tới xem náo nhiệt, vừa vặn nhìn thấy những tiểu bối kia phách lối.
Phần lớn người đều trầm lặng, lười nhác chấp nhặt với bọn họ, nhưng cũng có chút người lộ ra vẻ khinh thường, cũng không phải các ngươi trâu bò, có cái gì tốt đắc ý?
– Thế nào, ngươi không phục sao?
Có một tên đệ tử Thanh Mộc tông đột nhiên đi đến trước mặt Lăng Hàn, cũng chất vấn hắn.
A, đây là tai họa bất ngờ?
Lăng Hàn sững sờ, hắn trêu ai ghẹo ai?
A, hắn hiểu được.
Đám người Thanh Mộc tông muốn lập uy, mà vị trí đứng của hắn không tốt, cho nên trở thành đối tượng bị lập uy.
Hắn lắc đầu, đúng là tai bay vạ gió.
– Ngươi là điếc hay vẫn là câm? Tên đệ tử kia hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669242/chuong-4823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.