Tiểu Hồng Điểu hiện tại đã có tâm giết người, nó âm thầm thề, chỉ cần tu vi của nàng vượt qua Lăng Hàn cùng Đinh Thụ, nhất định sẽ trả thù hai gia hỏa này.
Đương nhiên, nàng hiện tại cũng có giác ngộ, biết rõ chạy về cũng vô dụng, hai gia hỏa thô lỗ này không biết thương hương tiếc ngọc!
Nàng vừa cảm thán mình mệnh khổ vừa khai thác mật ong.
Một khối lại một khối, Lăng Hàn không ngừng thổi kèn lệnh Đại Đế, bầy ong tru lên như sói.
Cho nên, trên thực tế Tiểu Hồng Điểu không gặp chút nguy hiểm nào, mặc dù nhìn tràng diện rất khủng bố, bốn phía đều là bầy ong đang tức giận nhưng chúng không thể không tru lên như sói.
Không bao lâu, Tiểu Hồng Điểu đã móc sạch cả tổ ong và quay về.
– Hiện tại hài lòng chứ!
Tiểu Hồng Điểu nện mặt ong vào mặt Lăng Hàn, dáng vẻ rất tức giận.
Lăng Hàn thu hồi mật ong, sờ lên đầu Tiểu Hồng Điểu:
– Tiểu gia hỏa này rất biết làm việc.
Ghế tởm!
Tiểu Hồng Điểu có xúc động đốt Lăng thành đầu trọc, người ta thế là con gái của Thần thú, không biết có bao nhiều quý giá đấy.
– Đừng đùa, tranh thủ thời gian rút lui.
Đinh Thụ nói.
Không có kèn lệnh Đại Đế áp chế, đám ong kia đã nổi điên.
– Chạy!
Hai người vội vàng vắt chân lên cổ bỏ chạy, Lăng Hàn lại tranh thủ thổi kèn lệnh Đại Đế kéo dài truy binh, thuận lợi thoát ra khỏi bầy ong truy đuổi.
Bọn họ đi một vòng mới quay lại tìm đám ngưiời Nữ Hoàng.
– Các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669208/chuong-4789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.