Nơi này không có thứ gì phân biệt phương vị.
Không có mặt trời và mặt trăng, không có quy tắc, tất cả đều là một phiến thiên địa độc lập
Lăng Hàn cảm ứng địa mạch, hắn lắc đầu, nơi này không thể cảm ứng được địa mạch.
Như vậy hắn thiếu đi chỗ dựa lớn nhất, nhưng mà, Thánh Nhân không thể tiến vào nơi này, lại thừa nhận bài xích to lớn, cho nên, Tôn Giả lộng quyền, như vậy Lăng Hàn bằng vào kèn lệnh Đại Đế cũng có năng lực tự vệ.
Đương nhiên, hắn tuyệt đối không thể khinh thường, bởi vì Tôn Giả quá mạnh, phản ứng của hắn chỉ cần chậm hơn một chút, hắn không kịp sử dụng kèn lệnh, vậy thì hắn sẽ tan xương nát thịt.
Đồ chơi này chỉ có xuất kỳ bất ý mới có hiệu quả.
- Cho nên, đầu tiên là phải khiêm tốn.
Lăng Hàn thì thào, hắn không thể vừa đến đã kéo thù hận với Tôn Giả, như vậy mười năm nay hắn chỉ có thể trốn đông trốn tây, còn nói gì tới gia tăng tu vi nhanh chóng?
- Tốt, bắt đầu tìm Tử Vong thành.
Lăng Hàn xuất phát, bắt đầu tiến về phía trước.
Đầm lầy này đều là bùn máu tạo thành sao?
Lăng Hàn cúi đầu nhìn xuống, dưới đất là màu đỏ tươi, càng có một mùi máu tươi gay mũi, hắn sử dụng bí lực hóa thành bàn tay nắm một nắm bùn đất quan sát, càng nhìn hắn càng cảm thấy đây là huyết nhục tạo thành.
- A?
Hắn kinh ngạc, bởi vì bàn tay bí lực của hắn đang bị ăn mòn thật nhanh.
- Lực ăn mòn thật mạnh.
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669135/chuong-4715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.