- Chúng ta nghênh ngang đi vào?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
- Vậy thì thế nào, ai dám ngăn chúng ta, thấy ma giết ma, thấy thần giết thần!
Tiểu Thanh Long đằng đằng sát khí nói.
Ba, Lăng Hàn tát nó một cái:
- Ít nói hươu nói vượn.
Bí mật bọn họ có thể dịch dung đã bại lộ, nếu vẫn là tổ ba người đi vào sẽ bại lộ.
- Lão Hắc, cởi đồ lót ra!
Lăng Hàn nói với Đại Hắc Cẩu trước tiên.
Đại Hắc Cẩu dọa đến hai chân khẽ run rẩy:
- Tiểu Hàn tử, đã nhiều năm như vậy, cuối cùng ngươi muốn xuống tay với Cẩu gia sao?
Sắc mặt Lăng Hàn biến thành màu đen:
- Móa, ngươi mặc đồ lót sáng như thế, cho dù người không biết ngươi cũng nhận ra dáng vẻ bỉ ổi hèn mọn của ngươi.
- Cẩu gia bỉ ổi chỗ nào.
Đại Hắc Cẩu lẩm bẩm, nó huyễn hóa thành hình người, nó cởi quần lót ra, lại không tình nguyện nói:
- Cẩu gia trời sinh tính hào phóng không bị trói buộc, rất thích tự do.
- Người ta gọi đó là bỉ ổi!
Lăng Hàn cùng và Thanh Long đồng thời nói ra.
Đại Hắc Cẩu lập tức nghẹn lời, các ngươi cũng quá ăn ý.
- Còn ngươi, không cần biến thành tiểu hài tử.
Lăng Hàn quay đầu nói với Tiểu Thanh Long:
- Đứa bé năm sáu tuổi có tu vi đạt đến Chân Ngã cảnh, cho dù thế hệ hoàng kim cũng không trâu bò như ngươi.
- Không được nha, Long gia chính là hậu duệ Chân Long!
Tiểu Thanh Long ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt cao ngạo kều.
Ba, nó lại bị tát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669099/chuong-4679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.