Có hiệu quả!
Lăng Hàn dừng lại, hắn lại đi suy nghĩ dáng vẻ của nam tử âm nhu, ngay sau đó hắn nhớ nhung như biển, cảm tình bao phủ quanh người Lăng Hàn.
Hắn nhớ Nữ Hoàng, Hổ Nữu, còn có thân nhân, bằng hữu trong Nguyên thế giới, không có một tia giả dối.
Hưu hưu hưu, lại có vài tia sáng phóng tới.
Lăng Hàn muốn tiếp tục, kế tiếp là bi a.
Hắn nghĩ đến trên con đường đi tới hiện tại vẫn có thân nhân và bằng hữu sinh lão bệnh tử, nghĩ đến những gương mặt cuồng loạn bị thôn phệ trong Nguyên thế giới, hàng tỉ sinh linh gặp nạn, từ đó hắn vừa giận vừa thương xót.
Nhưng không có hào quang xuất hiện.
- Chẳng lẽ nhất định phải thông qua vài cửa ải kia sao?
Lăng Hàn thì thào.
Trong nháy mắt sau đó, Lăng Hàn rời khỏi thế giới mai rùa.
- Tiểu Hàn tử, ngươi làm gì?
Đại Hắc Cẩu kêu lên.
- Vừa rồi có vài tia sáng bắn vào trong người của ngươi, hơn nữa còn là hai lần.
- Ân, tia sáng thứ hai chui vào cúc hoa của ngươi đấy.
Tiểu Thanh Long chen lời vào.
Bành, kết cục miệng tiện chính là bị đạp dẹp.
- Tiểu Hàn tử, Long gia không chơi với ngươi!
Tiểu Thanh Long kêu thảm thiết.
Lăng Hàn cười ha ha, con thằn lằn này học không nghe lời, thỉnh thoảng cần phải giáo huấn mới tốt.
- Đi, chúng ta tiếp tục.
Hắn nói.
- Ồ, còn muốn tiếp tục?
Đại Hắc Cẩu cảm thấy kỳ quái, không phải ngươi nói cửa ải này không có ý nghĩa sao?
- Tình huống có biến.
Lăng Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669083/chuong-4663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.