Mạo Vân Thiên hoàn toàn đắm chìm vào trong ảo cảnh.
Trong ảo cảnh, hắn đã giết chết Lăng Hàn, thành công đoạt lại mỹ nhân, chính thức tiến vào đêm động phòng hoa chúc, trong khoảng thời gian ngắn, hắn mở cờ trong bụng.
Tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng, gia hỏa này đang mắt hồn, hai tay ôm lấy không khí, bờ mông vẫn còn nhún nhún.
- Móa, hắn lên rồi kìa!
- Khốn kiếp, quá cay con mắt!
- Không ngờ còn có ý dâm, trực tiếp cứng rắn, hắn quá biến thái!
- Biến thái!
Tất cả mọi người không thể tin được, Mạo Vân Thiên lại vô liêm sỉ đến như vậy.
Cho dù ngươi là Chân Ngã cảnh, ngươi một tay có thể trấn áp Lăng Hàn, hiện tại không nên hung hăng càn quấy tới mức cứng rắn trước mặt mọi người, còn nhún nhún, quá ác tâm.
Tất cả mọi người im lặng, bọn họ có lại có thêm nhận thức mới.
Lăng Hàn cũng thật không ngờ, chính mình chỉ có sử dụng Huyễn Cảnh Hắc Mang kéo dài một ít thời gian, không nghĩ tới Mạo Vân Thiên lại bộc lộ một mặt không chịu nổi như thế.
Hắn lắc đầu, gia hỏa Mạo gia sau này còn mặt mũi gặp người hay không?
Đúng lúc này, đột nhiên Mạo Vân Thiên giật mình, ánh mắt khôi phục thanh tỉnh.
Trời ơi, hắn đang làm cái gì?
Hắn vội vàng buông hai tay nhưng phía dưới vẫn cứng rắn, trong thời gian ngắn không thể xìu xuống, hắn xấu hổ, cố gắng khôi phục tinh thần.
- Lăng, Hàn!
Hắn nói ra từng chữ, đôi mắt phóng hỏa.
Hắn không biết mình vì cái gì đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/669033/chuong-4609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.