Sứ giả Đông Lâm Đế tộc sững sờ, còn có biện pháp gì?
- Ngươi tự mình thể nghiệm một chút!
Lăng Hàn lao đến, hắn xuất một quyền tấn công sứ giả Đông Lâm Đế tộc.
Móa!
Tên sứ giả kia lập tức tức giận đến lỗ mũi bốc khói, nhưng hắn là sứ của của Đế tộc, ngươi dám động thủ với hắn?
Oanh, nhưng một quyền của Lăng Hàn đã đánh tới, hắn nhất định phải ngăn cản.
Một kích, thân thể hắn trượt về phía sau, trên mặt đất xuất hiện một cái rãnh thật dài.
Lực lượng thật kinh khủng!
Tên sứ giả nói thầm trong lòng, hắn cảm thấy tay phải của mình mặc dù giơ lên nhưng đã không còn cảm giác, giống như không thuộc về mình.
Lăng Hàn nhanh chân tiến lên và xuất quyền lần nữa.
Sứ giả chỉ có thể đổi tay khác ngăn cản, ầm, thân thể hắn lại lui về phía sau.
Mắt thấy Lăng Hàn lại đi tới, thời điểm muốn xuất ra quyền thứ ba, hắn vội vàng nói:
- Ta tin! Ta tin!
Lăng Hàn thu tay lại, hắn nhún vai nói:
- Ngươi xem, biện pháp của ta có nhanh hay không?
Sứ giả chửi khốn khiếp trong lòng, hắn oán hận móc ra một tấm thiếp mời ném về phía Lăng Hàn, trong mắt bắn ra hàn quang.
Hắn có ý định ỷ vào chính mình là sứ giả Đế tộc, từ đó hưởng thụ thiên tài đỉnh cấp lấy lòng, nếu như có thể kiếm chút chỗ tốt thì tốt, không nghĩ tới Lăng Hàn ra bài không theo lẽ thường, trực tiếp đánh hắn, kế hoạch của hắn ngâm nước nóng.
Ghê tởm, quá ghê tởm.
- Đinh Nhất, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668858/chuong-4434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.