Lăng Hàn vươn tay, ý nghĩ hơi chuyển động một chút, tư, một đạo thiểm điện bay ra từ lòng bàn tay của hắn, đảo ngược đánh vào người đám binh sĩ kia.
Ba! Ba! Ba!
Lập tức, trường mâu trong tay những binh lính nổ tung.
Mặc dù trường mâu có lực sát thương rất lớn nhưng sử dụng vật liệu không phải cao cấp, bị lôi điện quét qua, tất cả đều nổ tung.
Lần này, người người đều ngạc nhiên.
Chẳng lẽ gia hỏa này thật sự là Lôi Thần hay sao? Bằng không tại sao giơ tay có thể bộc phát lôi điện, thậm chí còn đáng sợ hơn cả trường mâu đánh ra.
- Thú vị.
Chu Mễ Dương nhìn chằm chằm Lăng Hàn, nói:
- Trên người của ngươi ẩn giấu bí mật đúng không.
- Ngươi quá phí lời.
Lăng Hàn lắc đầu.
- Chờ ta bắt được ngươi, ngươi sẽ giải thích rõ ràng cho ta biết.
Chu Mễ Dương đi tới, oanh, khí thế của hắn thay đổi, mái tóc của hắn tung bay, lôi đình vờn quanh.
Gia hỏa này thật khủng khiếp.
Nội tâm những người bên ngoài run sợ, trước đó bọn họ hoàn toàn xem thường thổ dân nơi này, cho dù có kiêng kỵ, nguyên nhân là vì Sinh Đan cảnh của Chu gia và pháp khí phóng điện kia.
Nhưng bây giờ thấy Chu Mễ Dương phát uy, bọn họ mới ý thức được, thì ra thổ dân nơi này rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn đa số người bên ngoài như bọn họ.
Tống Lam nhìn sang bên này, trên gương mặt xinh đẹp không thay đổi, cũng không biết trong nội tâm nàng đang suy nghĩ cái gì.
Nữ tử này, bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668750/chuong-4326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.