Cảnh Hưng kiêng kị, bởi vì Vu Phi Minh cũng là Tứ Đỉnh, lại là đối thủ cũ của hắn.
Không những bọn họ là kẻ thù cũ trên tinh võng, trong hiện thực cũng đánh nhau vô số lần.
Bởi vì bọn họ đến từ cùng một tinh thể, cho nên vô cùng hiểu rõ lẫn nhau.
- Thật sự xấu hổ, nơi này chúng ta tới trước, vẫn mời các ngươi đi nơi khác.
Vu Phi Minh từ tốn nói.
Cảnh Hưng cười lạnh:
- Nơi này cũng không phải các ngươi mở, dựa vào cái gì chúng ta phải đi?
- Ha ha, bởi vì thực lực chúng ta mạnh hơn!
Vu Phi Minh cười nói:
- Thực lực chúng ta mạnh, chúng ta muốn làm gì thì làm.
- Thực lực mạnh?
Cảnh Hưng lắc đầu:
- Chưa chắc!
Thực lực của hắn và Vu Phi Minh chỉ sàn sàn nhau, song phương đánh hơn trăm lần, lẫn nhau có thắng bại, hắn không dám nói có thể thắng Vu Phi Minh, nhưng Vu Phi Minh cũng hoàn toàn không dám nói mạnh hơn hắn.
Cho nên, bây giờ đối phương nói như vậy đã lộ ra lực lượng khác.
- Ha ha, ngươi muốn chống lại chúng ta, nhưng đổi thành người khác, ngươi dám mạnh miệng hay sao?
Vu Phi Minh chỉ vào người trẻ tuổi mặc áo trắng bên cạnh.
Đây cũng là cái nào?
- Để ta giới thiệu một chút.
Vu Phi Minh mỉm cười, mang theo vài phần trào phúng, nói:
- Vị này là Thi Đức Trạch Thi huynh, chắc hẳn ngươi cũng nghe nói về hắn, Thi huynh chính là tồn tại bài danh hơn bảy trăm trên tinh võng.
Người trẻ tuổi mặc áo trắng cười ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668734/chuong-4310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.