- Ác như vậy?
Vũ Văn Thiên cau mày.
Ngô Khởi Nguyên gật gật đầu:
- Ta cảm giác sát khí của tên kia.
Đối với năng lực cảm ứng của Ngô Khởi Nguyên, không ai hoài nghi, đây là một người đơn thuần, cũng là người lớn lên trong đám hung thú, hắn mẫn cảm với sát khí nhất.
- Nếu nói như vậy, chúng ta không phải tới từ Thánh địa, vừa rồi sẽ mất mạng?
Hoàng Lăng Vân kêu lên một tiếng.
Năm người đều nhìn hai người Tào gia hai rời đi, trong nội tâm đầy lửa giận.
Di tích cổ là thứ vô chủ, tất cả mọi người có thể đi thăm dò, hơn nữa, hiện tại còn chưa đi vào, căn bản không tính là đối thủ cạnh tranh, như vậy đã động sát ý.
Điên rồi.
- Yên lặng theo dõi kỳ biến.
Lăng Hàn nói, hắn không giận không sợ hãi, nếu vừa rồi đối phương thật muốn xuất thủ, hắn sẽ trực tiếp thả ra Thiên Đạo Hỏa, xem ai lợi hại.
Cũng không lâu lắm, Tào gia mời trận sư đã đến, bắt đầu phá trận.
Tên trận sư có trình độ không tồi, hắn nhanh chóng tìm ra manh mối, chậm rãi tiến lên phía trước.
Sau khi hắn tiến lên một đoạn lại nói với người Tào gia đuổi theo, muốn phá trận pháp, trình độ của hắn vẫn còn kém một chút, nhưng chỉ tìm kiếm con đường an toàn thì đơn giản.
- Thật sự là làm người ta tức giận, bọn chúng đi vào đầu tiên.
Vũ Văn Thiên vỗ đùi, hắn rất không cam lòng.
Lăng Hàn nở nụ cười:
- Chuyện không có đơn giản như vậy, chuẩn bị chiến đấu.
- A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668719/chuong-4295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.