Lăng Hàn tiếp tục luyện đan, hắn xem như không nghe thấy.
Hiện tại dừng lại, phí công nhọc sức, đương nhiên hắn sẽ không lãng phí một phần dược liệu quý giá và đã tốn hao thời gian.
Minh Nguyệt sợ hãi, hắn còn chưa đạp vào Tiên Đồ, Chú Đỉnh với hắn chính là thiên thần.
Khí tức đáng sợ tới gần, rất nhanh, một tên nam tử đi vào luyện đan thất.
Đó là nam tử vóc người cao lớn, tuổi tác không lớn, nhìn qua không đủ ba mươi tuổi, ánh mắt sáng rực có thần, thậm chí còn làm người ta có cảm giác nhói mắt.
- A, kiêu ngạo thật lớn, Tra Hổ ta đến đây bái phỏng, ngươi lại dám trốn tránh không ra!
Nam tử này lạnh lùng nói, khí tức hóa thành lưỡi đao, mắt trần có thể thấy, phốc phốc phốc, vách tường trong phòng, đồ dùng trong nhà đều xuất hiện vết cắt, cho thấy thực lực cường đại của hắn.
Lăng Hàn vẫn không ngừng luyện đan, thản nhiên nói:
- Tự tiện xông vào phủ địa của ta, ngươi còn lý luận?
- Thế nào, không xông vào được sao?
Tra Hổ khinh thường.
Lăng Hàn không nói nữa, mà là chuyên tâm luyện đan, cho dù hắn là Đan Đạo Đế Vương cũng không có khả năng luôn phân tâm khi luyện đan.
Tra Hổ nhìn thấy hắn bị xem thường, hắn là tồn tại bực nào, một tên Đan sư nho nhỏ lại dám không nhìn chính mình?
- Đừng tưởng rằng biết luyện mấy viên đan dược thì có thể không coi ai ra gì!
Hắn lạnh lùng nói ra.
Hắn nghe nói qua chuyện Lâm Thất thua trong tay Lăng Hàn, nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668715/chuong-4291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.