Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trên mặt Bàng Phi Nhiên đầy mờ mịt và ủy khuất, ta hại người nào?
Ngươi xuất thủ giết hay bắt sống Lăng Hàn, lại giao cho Bàng gia, không phải chuyện này đã sớm ước định cẩn thận hay sao? Tại sao không xuất thủ, ngược lại còn làm ra dáng vẻ người bị hại?
- Thang, Thang Hoành tiền bối, vãn bối không hiểu ngươi nói gì.
Hắn yếu ớt biện bạch một câu.
- Ngươi có nhìn thấy người kia chứ?
Thang Hoành chỉ vào Đường Nghiêm.
- Thấy được.
Bàng Phi Nhiên gật gật đầu, hắn chỉ bị mất tu vi chứ không mù lòa.
Thang Hoành kém chút bị hắn chọc tức chết, lãnh đạm nói:
- Ngươi không có mù đúng không? Ngươi không mù chẳng lẽ không nhìn ra đó là tiểu Hầu gia Đường gia sao?
Cái gì tiểu Hầu gia?
Trước đó Bàng Phi Nhiên không có tìm hiểu tư liệu, nào biết kẻ gọi là tiểu Hầu gia là ai.
- Đường Nghiêm, tộc nhân kiệt xuất nhất của Đường gia thế hệ hiện tại, Tiên Thiên thần thể, sau khi sinh đã được bệ hạ phong Hầu, ngươi bảo ta đi bắt và giết người của hắn?
Thang Hoành cười lạnh, nếu hắn thật sự dám ra tay, có lẽ ngày mai Thang gia sẽ bị Đường gia tiêu diệt.
Bàng Phi Nhiên giật mình kêu lên, hắn không biết Đường Nghiêm nhưng khẳng định biết Đường gia, đây chính là gia tộc Hóa Linh cảnh, lại được bệ hạ sủng hạnh, thế lực to đến kinh người.
Nhưng đây cũng quá bất khả tư nghị, chỉ là một hạt nhân, làm thế nào có khả năng cùng quen biết với Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668634/chuong-4210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.