Ba phương hướng khác nhau, đều là bước lên cổ chiến trường?
Lăng Hàn chỉ có thể cho rằng, vị trí bọn họ hiện tại là đang ở trong cổ chiến trường, chỉ là khu vực thi hài mà thôi.
- Mặc kệ, chúng ta tùy tiện tìm một hướng và tiến lên thôi.
Hắn rất không chịu trách nhiệm nói một câu.
- Đúng là phụ thân không đáng tin cậy.
Lục Oa nhún vai, dáng vẻ rất bất đắc dĩ.
Bọn họ chờ đến ban đêm nhưng vẫn không nhìn thấy Trang Bất Phàm trở về.
- Hì hì, phụ thân, xem ra tiểu đệ của ngươi chạy rồi!
Lục Oa cười nhạo Lăng Hàn.
Lăng Hàn xoa xoa mũi, hắn hiếm khi thu nhận tiểu đệ, dựa theo đạo lý, chỉ cần hắn phất tay một cái sẽ có bá vương khí phát ra, sẽ có một đống người quỳ rạp xuống đất xin chịu chết vì hắn hay sao?
Nếu lần sau gặp tiểu tử kia, nhất định phải đánh hắn thành đầu heo.
- Đi.
Bọn họ xuất phát, sau khi đi vài giờ liền tới biên giới cổ chiến trường
Lúc này tất cả thi hài đã đứng lên, đám người Lăng Hàn nhìn quanh, chung quanh bọn họ có không ít võ giả nhưng đám thi hài lại đứng tại chỗ như pho tượng
Nhưng khi ba người Lăng Hàn đến gần, những thi hài kia như ăn phải thuốc kích thích, bọn chúng xoay đầu lâu nhìn sang ba người.
Làm gì, ba người bọn họ rất đặc biệt sao?
Cũng may mắn chính là, đại quân thi hài bị hạn chế trong cổ chiến trường, không có khả năng chạy ra.
- Chúng ta phải xông qua hay sao?
- Bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668583/chuong-4159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.