Khốn kiếp, chẳng lẽ trên người mình có ánh sáng hấp dẫn rắc rối hay sao?
Lăng Hàn ngẩng đầu nhìn lên trời, lại phát hiện nó thật là một viên sao băng, cũng không phải người đến từ bên ngoài, hắn thở ra một hơi.
Rốt cuộc vận khí của mình không kém như vậy.
Hai ngày sau, Lăng Hàn về tới đế đô, đầu hắn lớn hơn trước vài lần.
Đường Vân đúng là nhi đồng có vấn đề, hơn nữa vấn đề siêu cấp to lớn, trên đường đi không biết chế tạo bao nhiêu phiền phức.
Tiểu la lỵ tóc bạc lại không vui, trên đường đi nàng tràn ngập phấn khởi muốn phóng hỏa ăn cướp, đều bị Lăng Hàn ngăn lại, làm nàng rất khó chịu.
Nàng tới làm đại ma vương!
Lăng Hàn cảm thấy, có cần phải khuyên bảo một tiểu la lỵ hay không, người đế đô nhiều như vậy, vạn nhất tiểu la lỵ chơi quá vui sẽ tạo thành phá hoại đáng sợ cỡ nào?
Mấu chốt là, sau lưng người ta chính là đại năng cấp Giáo Chủ, sợ sẽ gây ra phiền toái to lớn
- Kẹo sữa nhỏ, tại sao ngươi muốn làm đại ma vương?
Lăng Hàn hỏi.
- Bởi vì ngoại công của ta là lão ma vương, cho nên ta muốn làm đại ma vương!
Tiểu la lỵ nói, nàng nhìn chung quanh, thời điểm nhìn thấy người bán kẹo hồ lô bên đường, nước miếng nàng chảy ra, nàng từ xưa đến nay không có sức chống cự với thứ ngọt ngào.
A, hóa ra mấu chốt nằm trên người ngoại công của nàng.
- Ngoại công của ngươi làm cái gì mà bị gọi là ma vương?
Lăng Hàn lại hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668466/chuong-4042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.