- Đại nhân muốn vãn bối làm thế nào?
Huyền Thiên Lĩnh không dám làm trái.
Khỉ lớn gãi đầu một cái, sau đó nói:
- Tự đoạn một tay, cút!
Huyền Thiên Lĩnh cắn răng, nói:
- Tốt!
Hắn nâng tay phải lên, ra vẻ phải chém cánh tay trái, cánh tay còn chưa chém xuống thì hắn đã quay người bỏ chạy, chạy rất nhanh.
- Trò cười, lão Tôn đã mở miệng, ngươi có thể trốn hay sao?
Thân thể khỉ lớn nhảy lên, nó lộn nhào một cái, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Huyền Thiên Lĩnh.
Ngươi nha gian lận nha, sao có thể nhanh như vậy?
Sắc mặt Huyền Thiên Lĩnh tối tăm nhưng hắn tuyệt đối không đoạn một tay, bằng không hắn phải tìm được thánh dược mới có thể phục sinh, tu vi Chú Đỉnh cảnh như hắn làm sao có thể đạt được?
Hắn ra sức động thủ tấn công khỉ lớn.
Khỉ lớn xuất quyền đáp lễ, rõ ràng cùng là Chú Đỉnh cảnh, một chiêu một thức cũng có thể phát huy ra lực lượng vượt qua cảnh giới, dễ dàng áp chế Huyền Thiên Lĩnh.
Qua mười chiêu, Huyền Thiên Lĩnh đã bị khỉ lớn bắt lấy cánh tay trái, dùng sức kéo một cái, máu tươi bắn tung tóe, cánh tay trái bị xé đứt khỏi thân thể Huyền Thiên Lĩnh.
Khỉ lớn rất tùy ý vứt Huyền Thiên Lĩnh xuống mặt đất, nói:
- Cút!
Huyền Thiên Lĩnh không dám phóng rắm, vội vàng bỏ chạy thật xa.
- Hầu ca!
Lúc này, Lăng Hàn mới nhảy ra khỏi Kim Ngưu và chào hỏi khỉ lớn.
Khỉ lớn nhếch miệng:
- Huynh đệ, có phải ngươi trách lão Tôn không giết tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668381/chuong-3957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.