Điều này không hợp đạo lý.
Lẽ nào, hắn có thần thông gì còn ẩn không mở ra?
Lăng Hàn không nhịn được lại bắt đầu mơ tưởng.
- Xem ra, không còn chuyện gì liên quan tới chúng ta nữa. Trở về thôi.
Lăng Hàn xoay người. Nếu như yêu tộc cũng đã tới đầu hàng, vậy dĩ nhiên không có chiến tranh.
Không có uy hiếp của yêu tộc, tất nhiên cũng không có ai còn dám giam lỏng Lăng Hàn. Cấm vệ quân phía bên ngoài viện của hắn rất nhanh lại thu lại.
Hai ngày trôi qua, Hiên Viên Định Quốc đến tìm hắn.
- Này này này, ngươi biết yêu tộc tại sao muốn đầu hàng hay không?
Gia hỏa kia thần thần bí bí nói.
- Ta không biết.
Lăng Hàn lắc đầu.
- Ngươi đoán đi!
Hiên Viên Định Quốc còn đang muốn thừa nước đục thả câu.
- Không nói thì thôi.
Lăng Hàn quay đầu sang chỗ khác.
A, ngươi gia hỏa này thế nào một chút lòng hiếu kỳ cũng không có?
Hiên Viên Định Quốc thở dài:
- Ngươi thật đúng là khiến cho người ta chơi hoàn toàn không vui chút nào.
Chỉ có điều, hắn căn bản không kìm chế được, lập tức bu lại, nói:
- Là bệ hạ!
- Sao?
Lăng Hàn nhìnvề phía hắn.
- Bốn ngày trước, bệ hạ tự mình đi tới hoàng cung của yêu tộc, cùng Yêu Hoàng đánh một trận. Sau đó ngày hôm sau Yêu Hoàng liền đưa ra quyết định xưng thần, phái ra Huyết Xích La và Bích Tiêu công chúa.
Hiên Viên Định Quốc nói.
Vẻ mặt hắn đầy ngưỡng mộ:
- Đời này nếu như ta có thể tu luyện ra một phần trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668243/chuong-3818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.