Đối thủ như vậy, Lăng Hàn cũng không cho rằng mình có thể nhảy qua một cảnh giới lớn giành được chiến thắng. Tối thiểu cũng phải ở trong một cảnh giới lớn, yếu hơn một hai cảnh giới nhỏ, Lăng Hàn còn tự tin không sợ.
Nhưng Hồng Thiên Bộ đã là tam văn. So với hắn cao hơn tròn hai cảnh giới lớn. Điều này cần bao nhiêu thời gian, bao nhiêu bảo quả mới có khả năng cứu vãn?
Lăng Hàn cảm thấy không thể tiếp tục ở lại Đế Đô. Tuy rằng ở đây có thể mua được rất nhiều tài nguyên tu luyện, quả thực có thể tăng nhanh tốc độ tu hành, nhưng thiếu thiên tài địa bảo thật sự.
Ví dụ như Vạn Độc Nguyên, cái này mua được sao?
Hồng Thiên Bộ rõ ràng là tôn tử của Hồng thái sư, trong túi thiếu tiền sao? Nhưng hắn lại vẫn ở bên ngoài thám hiểm, tìm kiếm cơ duyên, lúc này mới có thể khiến cho hắn ở thời điểm hai mươi bốn tuổi lại nắm giữ tu vi tam văn.
Hiện tại thế giới này, có số lượng lớn di tích cổ chôn sâu, chờ đợi lại xuất hiện dưới ánh mặt trời. Mà trong điều này lại cất giấu bao nhiêu cơ duyên?
Hơn nữa Lăng Hàn lại biết có hai di tích cổ như vậy. Chỉ là lấy tu vi của hắn bây giờ không có cách nào đi vào được.
Hắn sử dụng quang não điều tra tư liệu, thậm chí treo giải thưởng, thu thập tư liệu di tích cổ, do đó tìm được một địa phương thích hợp cho tu vi của hắn hiện tại đi vào.
Thật sự có người trả lời hắn, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668189/chuong-3764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.