Hàng thật, đúng là Khổ Cốt Bì.
Bên kia, người kia cũng kiểm tra hạt ngọc xong, nhìn về phía nam tử trung niên gật đầu.
- Được, ngươi có thể đi.
Nam tử trung niên nói.
Thái độ này không được tốt lắm, Nhưng Lăng Hàn cũng không có để ở trong lòng. Hắn cất Khổ Cốt Bì xong, sau đó xoay người rời đi.
- Để Khổ Cốt Bì lại.
Nam tử trung niên ở sau lưng hắn nói.
Dưới chân Lăng Hàn dừng lại, xoay người lại:
- A, vì sao?
- Để Khổ Cốt Bì lại, ngươi có thể sống sót đi ra ngoài. Nếu không, ngươi chỉ có nằm ngang rời khỏi đây.
Nam tử trung niên thản nhiên nói.
Lăng Hàn thở dài, nói:
- Ta thật ra rất không thích đánh nhau với người.
- Ta cũng không thích.
Nam tử trung niên lộ ra vẻ tươi cười.
- Mọi người có thể đạt được nhận thức chung là tốt rồi. Ha hả, ngươi có thể bảo vệ một mạng, chúng ta cũng có thể tiết kiệm một chút khí lực! A, đúng rồi, đừng quên để con heo lại.
Hắn nhìn con heo nhỏ háo sắc. Ừ, chỉ nghe nói qua heo sữa quay ăn vô cùng ngon. Ngày hôm nay cuối cùng có thể thưởng thức.
Con heo nhỏ háo sắc nhếch miệng, lộ răng, làm ra trạng thái đe dọa. Muốn ăn heo đại gia, ngươi chờ kiếp sau!
Lăng Hàn lắc đầu:
- Ngươi đây là muốn không giữ chữ tín?
- Vậy chữ tín quan trọng, hay mạng nhỏ quan trọng, ngươi sẽ không đến mức ngay cả điều này cũng không phân biệt rõ chứ?
Nam tử trung niên cười nói.
Lăng Hàn cũng cười, nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668132/chuong-3707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.